Vương Tuấn Khải cứ ôm Vương Nguyên như vậy, không hề biết rằng chuông vào lớp đã reo lâu lắm rồi. Vương Nguyên trong lòng Vương Tuấn Khải, cảm thấy thực yên bình, cậu nhắm mắt, khẽ chìm vào giấc ngủ.
Vương Tuấn Khải nhìn xuống con mèo đang nằm trong lòng mình, khẽ mỉm cười. Vương Nguyên, tôi yêu em lắm, em có biết không?
Chu Thiên Linh đứng sau gốc cây, nhìn Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên, nghiến răng kèn kẹt, không thể chịu được nữa rồi, nếu không làm nhanh, cô sẽ mất anh mãi mãi.
-Tú An, nói với chúng nó, chiều nay thực hiện kế hoạch.-Chu Thiên Linh ra lệnh.
-Dạ vâng.
Chu Thiên Linh nhìn hai người lần cuối trước khi rời đi, Vương Nguyên, tao xem mày còn hạnh phúc được bao lâu.
Tiết học buổi sáng kết thúc, Vương Nguyên mới lờ mờ tỉnh dậy, dụi dụi mắt, cậu hỏi :
-Mấy giờ rồi?
-12h
-12h. Cái gì cơ? 12h rồi sao?-Vương Nguyên hét toáng lên.
-Ừ, hết tiết buổi sáng rồi.-Vương Tuấn Khải tỉnh bơ.-Em ngủ khỏe thật đấy.
-Cái gì mà khỏe? Sao anh không gọi tôi dậy chứ?-Vương Nguyên nhăn mặt.
-Tôi chẳng phải đã giúp em thoát 3 tiết toán của lão Đặng sao?-Anh tỉnh bơ.
Vương Nguyên cảm thấy cũng đúng đúng, không nói gì.
-Đói chưa?-Vương Tuấn Khải nhìn cậu.
Vương Nguyên thật thà gật đầu.
-Chúng ta mau đi ăn thôi.-Vương Tuấn Khải đứng dậy, kéo cậu đi.
-Còn Thiên Tỉ?
-Họ đã đi ăn rồi.-Vương Tuấn Khải trả lời.
Anh kéo cậu vào căng teen.
Đang loanh quanh tìm bàn thì nhìn thấy bọn Thiên Tỉ, Băng Dao ngay lập tức phi ra, kéo lấy Vương Nguyên ngồi vào bàn. Vương Tuấn Khải mặt hắc tuyến, con gái con đứa, chẳng có phép tắc gì hết.
Băng Dao kéo Vương Nguyên ngồi cạnh mình, để cho cậu một đống đồ ăn. Cô phải bồi bổ cho tiểu mĩ thụ, nhìn bé con gầy quá rồi.
-À đúng rồi, Băng Dao tỷ, cái gói bột mà lúc tỷ bào em đưa cho đấy, có thật nó là bột axit ko?-Chí Hoành hỏi.
-Ừ, là bột axit nhưng có thêm nhiều tạp nham lắm.-Băng Dao trả lời.
-Tạp nham? Đừng nói với em là chị lại tự chế nhá?.-JungKook ngờ vực hỏi.
-Ừ, biết hay vậy. Cái đó chị làm lúc bên Mĩ.
-Đúng là chỉ có quỷ nữ như cô mới nghĩ ra mấy thứ vớ vẩn như thế.-Lộc Hàm nhàn nhạt nói.
-Cũng có lúc dùng đến.-Băng Dao trả lời.-Sky, cậu có muốn thử không?
-Tôi không ngu.-Lộc Hàm trợn mắt.
-Nhưng mà thứ đó, liệu có khỏi được không?-Thiên Tỉ hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][Khải Nguyên- Tỉ Hoành]Em!Nhất định phải gả cho tôi!
FanfictionTác giả : Bi Thể loại : tuổi teen, vui nhộn, có thể nói là mang tính chất "khoa học viễn tưởng", không chắc lắm về khoản H đâu nhe ( hẳn là có rồi) =))) tui còn trẻ con và trong sáng lắm Tiến độ : nếu có thể thì nhanh hơn RÙA một tẹo chứ m...