Trong một khung cảnh lãng mạn, hai con người quấn lấy nhau, hôn mưa dây dưa. Vương Tuấn Khải đáp lại nụ hôn của Vương Nguyên một cách khá dịu dàng, không còn mạnh mẽ như nụ hôn đầu, Vương Nguyên cũng hưởng thụ nụ hôn một cách thoải mái.
Cũng giống với nụ hôn đầu tiên, cho đến khi phổi cả hai cần cung cấp oxi, hai người mới luyến tiếc buông nhau ra. Vương Nguyên mặt đỏ bừng xấu hổ, Vương Tuấn Khải nhìn cậu, mỉm cười, vẻ mặt gian tà.
-Vợ yêu.-Anh nâng cằm Vương Nguyên lên.-Học từ ai cách chủ động như vậy hả?
Vương Nguyên không nói gì, mặt đỏ bừng xấu hổ.
-Nhưng mà anh thật sự rất thích sự chủ động của em.-Vương Tuấn Khải cười vui vẻ, nhẹ nhàng hôn lên môi Vương Nguyên.
Vương Nguyên không từ chối, ngược lại còn vươn tay ôm lấy cổ Vương Tuấn Khải.
Anh mỉm cười, ôm lấy cậu, bế cậu đứng dậy.
Vương Nguyên để mặc anh bế như vậy từ công viên cho tới nơi để xe, mặt vùi sâu vào ngực anh.
Về đến khách sạn, mấy người kia vẫn còn chưa về. Anh bế Vương Nguyên lên phòng.
-Không khỏe sao?-Vương Tuấn Khải đặt Vương Nguyên xuống giường, ngồi xuống đối diện với cậu.
Vương Nguyên nhìn nhìn anh, khẽ lắc đầu.
-Vậy làm sao?-Vương Tuấn Khải đưa tay lên xoa đầu cậu.
Vương Nguyên vẫn không nói gì, vươn tay ra, ôm lấy anh, khiến Vương Tuấn Khải bất ngờ lần thứ hai trong một buổi tối.
Cậu không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm anh như vậy, rất lâu.
-Tiểu Nguyên sao vậy? Có chuyện gì sao? Nói cho anh nghe.-Vương Tuấn Khải xoa xoa lưng cậu.
-Tuấn Khải.-Vương Nguyên khẽ mở miệng.
-Ừ, anh đây.-Vương Tuấn Khải trả lời.
Vương Nguyên không nói siết chặt vòng tay.
Vương Tuấn Khải ngạc nhiên tập ba trong một buổi tối, siết chặt vòng tay ôm cậu.-Muộn rồi, chúng ta đi ngủ, có được không?-Vương Nguyên khẽ gật đầu, buông tay ra.
Vương Tuấn Khải đắp chăn cho cậu, nhẹ nhàng hôn lên môi cậu nói ngủ ngon rồi định đi ra ngoài.
Vương Nguyên kéo tay anh lại.
-Ngủ với em, có được không?
-Ừ.-Vương Tuấn Khải ngay lập tức đồng ý.
Anh chui vào chăn, Vương Nguyên lập tức vòng tay qua ôm lấy eo anh, đầu cậu gối lên cánh tay anh, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi sâu vào ngực anh.
Anh đưa tay lên nhẹ nhàng xoa lưng cho cậu, anh mắt lóa lên một tia khó hiểu, Vương Nguyên hôm nay bị làm sao vậy? Kì lạ.
-Tiểu Khải.-Cậu bất chợt cất tiếng gọi.
Vương Tuấn Khải cúi xuống nhìn Vương Nguyên, mắt cậu nhắm chặt hơi thở đều đều.
-Ừ.-Vương Tuấn Khải ừ nhẹ.-Ngủ đi.
Vương Nguyên không trả lời, nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.
![](https://img.wattpad.com/cover/46349835-288-k342820.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][Khải Nguyên- Tỉ Hoành]Em!Nhất định phải gả cho tôi!
Hayran KurguTác giả : Bi Thể loại : tuổi teen, vui nhộn, có thể nói là mang tính chất "khoa học viễn tưởng", không chắc lắm về khoản H đâu nhe ( hẳn là có rồi) =))) tui còn trẻ con và trong sáng lắm Tiến độ : nếu có thể thì nhanh hơn RÙA một tẹo chứ m...