CHAP 36 NGÀY ĐAU THƯƠNG NHẤT

1.1K 76 18
                                    

Phúc lợi sinh nhật 3 tuổi muộn của au^^ TFBOYS sinh thần khoái lạc:*

"Mẹ, ở chỗ này lạnh quá! Mẹ, con khó thở quá! Mẹ ơi....''

- Vương Nguyên!

Mộc Vũ – mẹ Vương Nguyên giật mình tỉnh giấc. Là mơ. Nhưng tại sao, cảm giác lại chân thật thế này?

Bà đưa tay nhu nhu mi tâm rồi nhìn đồng hồ. Đã hai giờ sang rồi sao? Mải làm dự án,bà ngủ quên lúc nào không biết. Giờ cũng muộn. Có lẽ nên đi nghỉ ngơi một chút

Mộc Vũ ngồi dậy, sắp xếp lại tài liệu rồi trở về phòng. Vương Minh đã ngủ., bước chân của bà cũng vì thế mà nhẹ nhàng hơn. Vừa vào phòng, bà đã thấy một cành hồng được đặt trên mẩu giấy nhỏ

"Mẹ không được dằn vặt chuyện quá khứ và phải sống cho thật tốt! Mẹ phải nhớ, điều mà con cảm thấy không ân hận nhất từ trước tới giờ chíh là được làm cô của mẹ! Con yêu mẹ!

Vương Nguyên"

Một tia bất an bỗng xẹt qua ngươi Mộc Vũ. Sao lại phải làm như vậy? Lời lẽ trong bức thư giống như Vương Nuyên sắp sửa rời xa bà mãi mãi vậy. Mộc Vũ vội vàng chạy sang phòng nó.

Phòng ngủ...trống trơn!

Muộn như vậy, Vương Nguyên đi đâu mà vẫn chưa về? Mộc Vũ lấy điện thoại gọi cho con. Điện thoại đổ chuông nhưng không ai bắt máy. Chết tiệt! Làm cái gì mà đến điện thoại của mẹ cũng không nghe vậy chứ? Đưa mắt nhìn sang bàn học, bà bỗng thấy ngày 14 được khoanh hình trái tim. Hôm qua là valentine? Phải rồi! Vương Tuấn Khải. Mộc Vũ rút điện thoại ra bấm một dãy số:

- Tiểu Thiên Thiên, thật ngại quá làm phiền cháu lúc này...nhưng cháu có thể gửi cho bác số của Vương Tuấn Khải không? Bác cần ngay bây giờ!

Nói xong, Mộc Vũ liền ngắt máy. Dịch Dương Thiên Tỉ ở bên kia vẫn còn nhìn chằm chằm vào điện thoại. Mẹ Vương Nguyên, sao tự nhiên lại cần số điện thoại của Vương Tuấn Khải? Cậu lại không có số điện thoại của hắn. Thời gian này tốt nhất không nên liên lạc với Lưu Chí Hoành...

Phải rồi! Vương Vũ Hy!

Vương Tuấn Khải xuống dưới bếp, tự pha cho mình một li cà phê. Bỗng dưng hôm nay, hắn muốn đọc sách

"...nên hạn chế uống cà phê đen,không tốt cho sức khỏe của anh một chút nào..."

Vương Tuấn Khải bật cười, đổ li à phê đi rồi rửa sạch cốc. Tiểu bảo bối đã dặn như thế, nếu không làm theo chắc chắn em ấy sẽ buồn

~yes I'm in love with you~

Điện thoại Vương Tuấn Khải reo. Là số lạ! Ai gọi cho hắn vào giờ này chứ? Hắn bắt máy

"Cháu là Vương Tuấn Khải đúng không? Bác là mẹ của Vương Nguyên! Có phải hôm nay cháu đi cùng Vương Nguyên?"

- Vâng! Có chuyện gì ạ?

"Tới nhà bác, ngay bây giờ!"

Vương Tuấn Khải đơ nửa ngày mới tiêu hóa hết lời Mộc Vũ nói. Tới nhà Vương Nguyên? Giờ này sao?

Fanfic [kaiyuan-xihong] Yêu Thêm Lần Nữa (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ