Chương 903 : Em cùng đi với anh

1.7K 36 0
                                    

  Cô kêu lên một tiếng: "A" cả người bị một đôi tay kéo dậy, hơi thở quen thuộc của Hàn Thất Lục kèm theo dày đặc mùi khói thuốc truyền vào mũi của cô, nhịn không được liền nhíu mày.

"Em như thế nào... Ngồi chồm hổm ở chỗ này?" Hàn Thất Lục ánh mắt tối sầm, trách móc nói: "Không biết trên mặt đất rất lạnh sao? Nếu là bị cảm phải làm sao? Lần đó rơi xuống sông cơ thể của em liền không tốt như trước kia chính em cũng biết, hãy yêu quý cơ thể của chính mình một chút, được không?"

Hàn Thất Lục mở miệng đều là lời lẽ đều như súng máy liên thanh không nừng dùng lòi nói bắn vào người cô, nhưng từng chữ đều là quan tâm cô.

An Sơ Hạ mắt nóng lên, bất chấp tất cả, cơ thể liền ôm lấy Hàn Thất Lục, gắt gao ôm lấy!

Hàn Thất Lục im bặt không nói, trên mặt hiện lên tia kinh ngạc.

Cô ngốc này... Làm sao vậy?

"Như thế nào rồi... hả?" Anh kinh ngạc hỏi, một tay nhẹ nhàng ôm lấy cô, tay còn lại là nhẹ nhàng để trên đầu cô: "Ai khi dễ em sao? Nói cho anh biết!"

Trong lòng anh, chính là sợ hãi, An Sơ Hạ biết rõ Khương Thập Tam nói với anh chuyện gì.

Nếu lỡ An Sơ Hạ biết rõ, có thể sẽ tức giận không để ý tới anh, hay vẫn lại là sẽ... Vì Khương già này, rời bỏ anh?

"Không có." An Sơ Hạ ôm Hàn Thất Lục, rầu rĩ nói: "Anh trở về cũng không tới tìm em, lo lắng cho anh, lại sợ quấy rầy anh, nên chờ ở cửa. Thất Lục, về sau đừng làm cho em lo lắng, được không?"

Hàn Thất Lục sắc mặt thay đổi, anh ở bên trong lâu như vậy, cô cứ như vậy vẫn chờ ở cửa.

Trong lòng, cảm xúc nhất thời không rõ ràng.

"Được." anh giọng trầm thấp nói, ngay sau đó buông ra, đem thân thể của cô nhích ra khỏi mình một chút, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán cô: "Lần sau, sẽ không làm em lo lắng, nếu không Hàn Thất Lục anh sẽ là con rùa rút đầu."

An Sơ Hạ trợn to mắt nhìn anh, bộ dạng của Hàn Thất Lục, không cần nói cũng biết co bao nhiêu chọc ghẹo người khác!

Nhưng mà, cô lại không cẩn thận cười một trận: "Ha ha ha... Hàn Thất Lục, anh không phải thường xuyên bị mẹ mắng làm "rùa rụt đầu" sao?"

Sắc mặt Hàn Thất Lục, nhất thời trở nên tối sầm!

Người làm lúc này đi lên lầu, báo là Khương Viên Viên hôm nay muốn cùng các chị em tốt chơi mạt chược suốt đêm, không về nhà.

"Cha không có ở đây, mẹ liền không có người quản rồi." Hàn Thất Lục khóe môi cong lên, nhìn người làm gật đầu: "Tôi biết rõ, cô đi xuống đi."

"Vâng, thiếu gia, có việc gì người hãy gọi tôi." Người làm nói xong, nhanh chóng đi khỏi.

"Người lớn không có ở đây, chúng ta cô nam quả nữ, nếu không làm chút gì đó kích thích..." Hàn Thất Lục bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía cô, ánh mắt cực nóng như muốn đốt cháy cô.

Nghe xong, An Sơ Hạ liền đỏ mặt: "Hàn Thất lục, anh liền bớt đùa giỡn đi! Em về phòng ngủ!"

Nói xong, cô nhanh chóng chạỵ trốn về phòng.

Mà Hàn Thất Lục cũng không đi ngay, đứng ở trước cửa phòng cô một hồi lâu, đến khi thấy bên trong không còn động tĩnh, anh mới nhấc chân rời khỏi, trở lại phòng của anh. Trong phòng anh, vẫn bày đặt những dụng cụ như cũ, thậm chí còn có mấy quyển sách khi anh ở nhà trẻ xem qua 《ngụ ngôn Aesop"s》, 《 truyện cổ Grimm 》, đều đã tràn đầy hồi ức lúc nhỏ.

Trước đây, nếu anh so với hiện tại thì thoải mái hơn, tại đây trong Tứ Hợp viện này. Thân phận đơn giản chỉ là con trai của Khương Viên Viên. Thêm cậu của anh Khương Quốc Lập còn trẻ là chỗ dựa, anh liền mười phần là Tiểu Bá Vương.

Đúng là, anh càng thích hiện tại, bởi vì, hiện tại có An Sơ Hạ tại bên cạnh.

Một buổi tối, lăn qua lộn lại, anh không ngủ.

Sáng sớm hôm sau.

"Mẹ, người chừng nào chịu trở về?"

"Nửa đêm, vốn nghĩ chơi thâu đêm, nhưng là chúng ta mấy người cũng không còn trẻ, đến sau nửa đêm mí mắt căn bản là không mở ra được, cho nên rõ ràng liền mỗi người đều trở về phòng đi ngủ."

Khương Viên Viên cùng An Sơ Hạ thanh âm truyền vào phòng, Hàn Thất Lục ngồi dậy, nhìn đồng hồ, chỉ mới hơn sáu giờ.

Anh luôn không dậy sớm như vậy, vì không làm cho cô nghi ngờ, nhanh nằm trở về. Lần này, tự nhiên lại ngủ thiếp đi.

"Hàn Thất Lục, mau dậy."

Có người ở kêu hô anh, tiếng nói rất quen thuộc, là ai?

"Anh là heo sao? Đã hơn tám giờ, Mau dậy!"

Anh đột nhiên mở to mắt, nhìn thấy khuông mặt An Sơ Hạ đập vào mắt. Mà cô, giờ phút này đang ngồi ở trên thân anh, theo đó níu chặt lỗ tai chính mình.

"Rốt cuộc cũng thức dậy..." An Sơ Hạ buông ra, nhìn theo ánh mắt Hàn Thất Lục cuối xuống, lúc này mới ý thức đến tư thế của hai người... Thật ám muội!

"Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!" Trong lòng cô hoảng hốt, vội vàng muốn xoay người đi xuống.

Nhưng là cô còn chưa kịp nhấc chân, đã bị Hàn Thất Lục kéo lại, nhếch môi cười tà mị nói: "Thì ra, em thích tư thế này? Chậc, thật là nhìn không ra!"

Cô nhất thời mặt đỏ đến tận mang tai.

"Anh nói bậy, xem em sẽ xé nát của anh..."

"Hai con đang làm gì?!" Một tiếng hô to tại cửa vang lên, Khương Viên Viên ngay sau đó lập tức đóng cửa lại, hô: "Các con cứ tiếp tục! Bất quá nhớ rõ làm tốt các biện pháp!"

Thiếu gia ác ma đừng hôn tôi ( Quyển 5 )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ