Chương 7.2

5.8K 504 2
                                    

“Tớ thật lòng xin lỗi vì chuyện lúc nãy Draco”. Hermione nói khi họ rời khỏi đại sảnh của Bộ Pháp Thuật.

“Cậu không cần phải xin lỗi đâu. Thật ra chúng ta đã gặp may đó chứ, tớ nghĩ Potter sẽ không dễ gì mà chấp nhận cho cậu đi ăn trưa với tớ nếu như chúng ta không bắt gặp cậu ấy đang lén lút nghe trộm”

Hermione khẽ cười. “Có vẻ như  cậu nói đúng”

Hermione vừa dứt câu thì những tiếng “lách tách, lách tách” của máy chụp hình vang lên kèm theo sau đó là những tiếng reo hò náo nhiệt.

“Ngài Malfoy, cô gái của ngài là ai thế?”

“Tên của cô là gì, cô gái xinh đẹp?”

“Draco Malfoy, xin hãy nhìn về hướng này”

Theo sau đó là những câu hỏi khác cùng với những âm thanh “có sức công phá” của máy chụp hình.

Nói rồi Draco choàng tay ôm lấy Hermione, cố gắng bảo vệ cô khỏi những đám phóng viên chết tiệt đang thật sự quá khích kia.

Nhưng điều đó chẳng giúp ích gì được cho anh và cô, thậm chí nó chỉ càng khiến cho bọn họ cảm thấy như sắp phát điên lên thôi.

“Làm ơn tránh ra một bên, chúng tôi phải đi ăn trưa.” Draco lạnh lùng nói với người phóng viên.

May mắn làm sao, đó là một tên phóng viên mới, nên hắn ta có vẻ sợ anh. Vì thế mà Draco có thể lách người ra khỏi “mớ hỗn độn” đó khá dễ dàng.

“Thật là phiền phức làm sao” Draco lẩm bẩm khi di chuyển thật nhanh tới Trạm Floo, đám phóng viên vẫn còn lẽo đẽo đi theo sau họ.

“Bám chặt nhé” Draco thì thầm.

Hermione lập tức vòng tay ôm chặt lấy eo của anh.

Họ đi đến chỗ ăn trưa vừa kịp giờ. Cả hai vẫn còn lo về đám phóng viên kia, mặc dù cả hai đang ăn ở Midnight Sonia - một nơi bảo vệ sự riêng tư của khách hàng - có nghĩa là đám phóng viên không bao giờ “mò” vào được đây.

Những cái bàn hoàn toàn được đặt cách xa nhau. Ở đó còn có những rèm dùng để che khuất đi tầm nhìn của người ngoài nữa.

“Nơi này thật thú vị”. Hermione nói.

“Uhm. Đó là điểm khác biệt ở nơi đây so với những nhà hàng khác…mọi thứ hoàn toàn riêng tư. Như thể chỉ có một mình cậu trong căn phòng này vậy”

“Tớ đã đến đây trước ngày sinh nhật thứ 21 của Harry thì phải”

“Ừh, dĩ nhiên là chỉ có nơi này thì đám phóng viên mới không mò vào đây được thôi”

Hermione gật đầu.

“Này, tớ phải nói một cách nghiêm túc với cậu rằng: ta nên gọi nhau bằng tên riêng đi”. Draco nói trong khi dựa người một cách thoải mái vào chỗ ngồi của mình.

“Được thôi, vậy thì, Draco- ngày hôm nay của anh như thế nào?”

!

[Dramione/Dịch] Chỉ đơn giản là không thể cưỡng lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ