Chương 21.1

4K 340 19
                                    

"Thật ngại quá, chúng tôi vừa mới đi WC, đúng không con, Colby?" Người đàn bà kia hỏi.

Thằng bé kia gật đầu đáp lại.

"Colby, lễ phép chút đi nào, con nên tự giới thiệu mình với các vị khách của chúng ta đi chứ nhỉ."  Người đàn bà đó cười nói với thằng bé.

"Xin chào, con là Colby, rất vui khi được gặp mọi người ạ."

"Narcissa, Draco, Granger, tôi muốn giới thiệu với các người con trai tôi Colby và mẹ nó Sephina." 

Rốt cuộc thì Draco đã không thể tiếp tục chịu đựng được nữa, anh đứng bật dậy khiến cho chiếc ghế dựa đổ mạnh xuống mặt đất: "Người đàn ông đáng hận này! Ông không có quyền ở trong căn phòng này giới thiệu nhân tình và đứa con hoang của ông cho tôi và mẹ tôi biết. Ông khiến mẹ tôi đau lòng còn chưa đủ sao? Đầu óc ông bị làm sao rồi hả? Hay là Voldemort làm hỏng đầu ông rồi hả?"

Hermione tinh ý nhận ra rằng tất cả những phẫn hận được đè nén từ xưa tới nay của Draco đối với Lucius đã bộc phát hết ra, mà cô lại càng hiểu rõ nếu như lúc này đây, cô không làm gì cả thì mọi thứ sẽ không thể cứu vãn nổi nữa. Hơn nữa, trên bàn ăn này còn có một người thật sự rất vô tội, cô kìm lòng không đậu nhìn về phía thằng bé con kia, chỉ nhìn lướt qua thôi đã gần như làm cho cõi lòng của cô tan nát rồi. Trên mặt thằng bé vào lúc này là sự sợ hãi hòa cùng thương tâm, sắc mặt lại càng trở nên tái nhợt hơn nữa...

Hermione đứng lên, cầm tay của Draco: "Thật xin lỗi, chúng cháu xin phép ra ngoài một lát ạ." Sau đó, cô mạnh mẽ kéo Draco ra khỏi phòng, trong tình thế cấp bách hai người đều không hề nhận ra mình đã vào WC nam.

"Draco, anh nhanh tỉnh táo trở lại đi, em xin anh đấy."

"Ông ta muốn làm cho anh phát lên, Hermione à."

"Em biết, nhưng mà..." Hermione hôn anh, một nụ hôn mãnh liệt. Một chút sửng sốt thoáng qua, Draco lập tức hồi phục tinh thần, gần như dốc hết sức đáp lại cô. Vì để làm cho hai người thoải mái hơn, Draco đặt Hermione ngồi lên trên bồn rửa tay, môi hai người không hề tách khỏi nhau dù chỉ một chút. Thậm chí Draco còn chen thân vào giữa vòng chân của Hermione, muốn khiến cho nụ hôn trở nên sâu hơn nữa.

Hermione dựa lưng vào gương, hai chân vòng ôm lấy thắt lưng Draco, hai tay gắt gao ôm chặt anh, không ngừng hôn sâu. 

Khi Draco dần dần hôn xuống dưới, Hermione bất lực ngẩng cao đầu.

Không kìm lòng nổi, Draco hôn lên xương quai xanh của Hermione, lúc đầu là liếm nhẹ, hút rồi cắn nó, bỗng Hermione thét lên chói tai.

"Đau lắm sao?" Anh lo lắng hỏi.

Hermione lắc đầu: "Anh nhìn lên xem!" Cô nhẹ giọng nói.

Draco ngoan ngoãn nhìn lên, sau đó anh thấy qua gương phản chiếu bóng dáng của hai người đàn ông vừa mới bước vào cửa.

"À, chào!" Draco coi như không có chuyện gì mà chào hỏi hai người đó, dường như hai người đàn ông này không hề nhìn thấy gì cả.

"Chúng tôi vừa mới đính hôn vào hôm qua." Anh giải thích.

Một trong số hai người đàn ông gật đầu, xem như chấp nhận lời giải thích của anh, một người khác thì lại dán mắt lên người bọn họ, đặc biệt chăm chú nhìn lên người Hermione.

[Dramione/Dịch] Chỉ đơn giản là không thể cưỡng lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ