Chương 188: Oan gia ngõ hẹp

182 11 0
                                    


Đối với việc anh trai trở lại, cậu không có cảm giác gì đặc biệt, phần ngây ngô yêu say đắm kia đã sớm không còn nữa, hiện tại cậu đã yêu người khác, lòng thầm nghĩ không bao giờ nhớ đến người đàn ông... như anh nữa, có một số việc, đã qua thì vĩnh viễn cũng không thể trở lại ban đầu được, thời gian vốn không đợi ai, trôi qua trong nháy mắt.



Ngày khai giảng hôm ấy, ba người bạn rốt cuộc lại gặp lại nhau, hai tháng không thấy, dường như có một đống nói không hết lời, sau khi làm xong thủ tục, ba người liền khoác tay nhau đi trong sân trường, phía dưới kia là một con đường phong cảnh trồng cây ngô đồng tuyệt đẹp.



"Tớ muốn nói nha, kỳ nghỉ hè này tiểu Lộc dù bụi trần cũng không thay đổi của chúng ta đâu rồi, không gặp được Mr Right của cậu hay sao? Cậu giống như Như Hoa vài thập kỷ trước vậy, cuộc sống cả ngày khô khan buồn tẻ, quả thật là rất vô nghĩa." Cát Thiến lẩm bẩm với vẻ mặt khoa trương.



"Tớ thấy sau này nên gọi cậu là bác Hiền thì đúng hơn." Lộc Hàm tức giận liếc cậu một cái.



"Hừ! Bác Lộc, hai chúng ta như nhau." Bạch Hiền hừ hừ.



"Trời ạ, hai người đừng ầm ĩ nữa, buổi tối cùng nhau ăn cơm không?"Độ Khánh Thù cười híp mắt nói.


"Được thôi, bỗng nhiên tớ thực sự rất thèm đồ ăn Nhật Bản, các cậu có hứng thú không?" Bạch Hiền dẫn đầu bày tỏ thái độ.



"Ok, tớ cũng lâu rồi chưa ăn." Lộc Hàm gật đầu một cái.



"Ừ, vậy thì đi nhà hàng "Tùng Ký", nghe nói chỗ đó hương vị rất ngon, phong cảnh cũng rất tao nhã."



Sau khi nhất trí đạt được ý kiến, ba người liền bắt một chiếc taxi chạy thẳng tới -- nhà hàng Tùng Ký.



Bên trong thiết kế trang trí mang phong thái hương vị Nhật Bản, gỗ, trúc, cỏ, đá khắp nơi có thể thấy được, đặc biệt gỗ nguyên chất cùng cây trúc chiếm đa số, làm cho thị giác con người ta được hưởng thụ một cảm giác trong lành.



Những vách ngăn, là những bức bình phong cao cỡ nửa người, Tatami... cùng với cô gái Nhật Bản mặc ki-mo-no, đi guốc gỗ kêu "kẹt kẹt kẹt" trên sàn gỗ, mỗi một cử chỉ đều mang đậm phong cách nghi thức của người Nhật.



Cho dù là phong cảnh có tốt đẹp hơn đi nữa, nhưng vẫn đụng phải người không muốn gặp, tâm trạng cũng sẽ giảm đi rất nhiều, ba người các cậu vừa mới bước vào liền chạm mặt đụng vào đám người đi cùng Thẩm Quân Nhã, thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà!



"Ồ! Đây không phải là thiếu gia Độ Khánh Thù sao? Gần đây bám vào người giàu có sao? Lại dám tới nới này hoang phí, cũng đúng, nói cho cùng cậu cũng coi như là con trai riêng của nhà họ Thẩm chúng tôi, ba tôi chắc ít nhiều cũng cho cậu tiền tiêu vặt." Thẩm Quân Nhã chanh chua nói, hơn nữa còn nhấn mạnh ba chữ "con trai riêng" này.

(EDIT | Kaisoo) Bà Xã , Anh Chỉ Thương EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ