Độ Khánh Thù cảm thấy dáng vẻ của bà lão đối diện rất hiền hòa, đặc biệt thân thiết, làm cho người từ nhỏ chưa từng gặp qua bà nội như cậu lập tức sinh ra cảm khái, không tự chủ muốn thân cận với bà ấy.
Mặc dù tóc bạc trắng, tinh thần vẫn phấn chấn như cũ, làm cho cậu kỳ quái là, trong ánh mắt bà lão nhìn cậu giống như mang theo ý quan sát, làm cho cậu có chút mờ mịt.
"Bà à, nói thì nói như thế, nhưng cháu là tiểu bối, nếu không bà đi dạo xung quanh cũng được, coi như là hoạt động một chút." Cậu phát ra đề nghị từ nội tâm.
Kim lão phu nhân càng xem bộ dáng của cậu càng vui mừng, giọng nói mềm mại ngọt ngào nghe rất êm tai, như gió xuân thấm vào lòng người, thì ra A Nhân thích loại kiểu con trai dịu dàng vậy!
Nhìn cậu nhiệt tình như vậy, bà liền nổi lên ý trêu chọc cậu, "Cậu trai nhỏ, cháu biết làm sao? Cho dù xới đất cũng cần một chút kỹ xảo, không thể xới lung tung."
O(╯□╰)o Độ Khánh Thù đúng là không hiểu về những thứ hoa cỏ này lắm, cậu nghĩ chỉ cần xới đất mấy cái cho rễ cây hít thở oxi là xong rồi? Còn cần cái gì kỷ xảo chứ? Nhưng nhìn dáng vẻ nói chuyện của bà lão, chắc là người làm vườn.
"Ưmh. . . . . . Cháu thật sự không hiểu lắm." Cậu xin lỗi nắm tóc, dáng vẻ xấu hổ mà đáng yêu, làm cho người khác cảm giác rất chân thật, một chút cũng không cố ý giả vờ hiểu biết.
Trong lòng Kim lão phu nhân rất hài lòng, nhưng trên mặt lại giả vờ, cố ý nói một ít lời khó nghe để khiêu chiến tính nhẫn nại của Độ Khánh Thù, muốn thử dò xét sự nhẫn nại của cậu có tốt hay không.
"Các cậu trai bây giờ! Không biết khiêm tốn gì hết, không biết còn thích thể hiện, chỉ biết biến khéo thành vụng."
"Cháu. . . . . ." Độ Khánh Thù xấu hổi đến hai gò má đỏ bừng, bà lão hiểu lầm cậu, cậu căn bản không phải muốn thể hiện đâu..., chỉ là nhìn bà rất cực khổ, cho nên tốt bụng muốn giúp mà thôi, chẳng lẽ điều này sai rồi sao?
"Ôi! Nhìn dáng vẻ kia của cậu là ghét bỏ bà lão như tôi dài dòng sao, đi đi, đừng để ý tới tôi." Kim lão phu nhân cố ý nghiêm mặt thở phì phò nói.
⊙﹏⊙ đây là tình huống gì?
Người nên tức giận là cậu có được hay không, tại sao bà lão này lại tức giận? Hình như cậu không hề nói gì cả! Thật là vô tội ——Nhưng khi nhìn thấy bà lão có vẻ tức giận, cậu lại không có biện pháp không để ý, cứ có cảm giác trong giọng điệu kia có một chút cô đơn, trong lòng không khỏi nghĩ đến tin tức trong TV nói: hiện tại rất nhiều con cái của những ông lão bà lão đều không thực hiện nghĩa vụ của bọn họ, vứt bỏ cha mẹ, thật đáng thương!
Người sống một đời, cực khổ phấn đấu vì con cái, sau đó lại chết già, đây cũng quá không có tính người!"Không có, bà à, cháu chỉ vì nhìn thấy bà cực khổ, cho nên muốn giúp bà một chút, nếu như bà lo lắng cháu không biết xới đất, thì bà có thể dạy cháu mà!" Giọng nói của Độ Khánh Thù vừa mềm vừa ngọt, cười đến ngọt ngào động lòng người.
Trong lòng Kim lão phu nhân vui mừng, đúng là một cậu trai hiền lành tốt bụng, so với mấy cô tiểu thư xuất thân quyền quý được nuông chiều tốt hơn gấp trăm lần, cậu ấy và A Nhân một mạnh một yếu, có thể kiềm chế lẫn nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
(EDIT | Kaisoo) Bà Xã , Anh Chỉ Thương Em
Fanfiction- Tác giả: Nam Quan Yêu Yêu - Thể loại : NAM × NỮ chuyển ver thành NAM ×NAM nhé - Số Chương :390 chương + 20 ngoại truyện tổng cộng 410 chương - Chuyên Mục Cảnh Báo: có HHHHHHHH nhé - ❌CẤM MANG TRUYỆN RA NGOÀI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ❌ -Mô tả truyện: M...