Chương 9

5.1K 408 94
                                    

Chương 9: Harry mặt đỏ bừng, hai mắt lắp lánh!

Spinner's End, nhà Potter.

Jane cười nhẹ cúp điện thoại, ngồi trên sô pha nhìn trần nhà ngẩn người. Bé con mười năm trước bây giờ đã lớn rồi, đây là lần đầu tiên cục cưng xa nhà, mong là thằng bé không bị kẻ xấu lợi dụng. Mà nghĩ lại thì đó giờ chỉ có Harry lợi dụng người khác chứ chưa từng có ai lợi dụng được cậu. Lisa đang nghiên cứu chế tạo mô hình gần đó, vừa ngẩng đầu nhìn liền thấy Jane đang cười ôn nhu... với cái trần nhà.

Lisa nghi hoặc, "Mẹ đang nhìn cái gì vậy?" Jane giật mình, cười ngượng nhìn cô. Lisa nhún vai tiếp tục công trình của mình. Jane nhìn cô lắp ráp mô hình, rồi lại tháo ra, ghi chép gì đó trong sổ tay rồi tiếp tục ráp theo cách khác. Nghĩ, nếu năm năm trước Lisa đồng ý lá thư kia, vậy hiện tại có phải con bé sẽ nghiên cứu mấy thứ càng quái dị hơn không? Đột nhiên cô không biết lúc đó mình khuyên Harry đến đó là đúng hay sai, mong là sau khi về nhà mức độ biến thái của Harry không tăng lên quá nhiều, nếu không sẽ rắc rối lắm. Nhìn sang Lisa, Jane nhẹ giọng hỏi, "Lisa, con... có từng hối hận vì không đồng ý đến đó không?"

Lisa nghi hoặc ngẩng đầu nhìn cô, một lúc sau vẻ mặt bừng tỉnh lắc đầu, "Không hối hận. Mẹ à con hiện tại đã mười sáu rồi, bây giờ mới hỏi là hơi muộn đấy. Mà tại sao mẹ lại muốn cục cưng đến đó học?" Jane cười ôn nhu, "Mẹ nghĩ có lẽ Harry thích hợp với nơi đó hơn, với lại ở đó tràn ngập những sinh vật kỳ lạ, chắc chắn thằng bé rất thích." Lisa cười khúc khích, "Dạ, chắc chắn Harry sẽ thích. Nhưng mà con chỉ mong khi về nhà cục cưng không trở nên biến thái hơn. Nếu không thì dọn dẹp hậu quả cho thằng bé sẽ khá phiền phức đó." Jane cười khẽ gật đầu, cô liếc nhìn đồng hồ, "Con ngủ sớm đi, để đó mai làm cũng được mà."

Lisa đáp một tiếng, tay vẫn liên tục lắp ráp mô hình kia. Khoảng mười lăm phút sau, xung quanh yên lặng không một tiếng động, Lisa nhíu mày nhìn sổ tay, thở dài dọn dẹp rồi đi lên phòng. Bật đèn, đi đến nằm dài lên giường, liếc mắt nhìn cái hòm trong góc. Chiếc hòm được phủ một tấm vải màu xanh lá bên trên, đầy bụi chứng tỏ đã lâu không có ai chạm đến nó. Cô nhìn cái hòm rồi đứng dậy đi đến, kéo tấm vải mở hòm, vươn tay cầm ra một lá thư. Lá thư kia đã cũ, cô vuốt nhẹ bức thư, đã năm năm rồi, thời gian trôi qua thật nhanh a. Để lá thư vào hòm đóng lại. Trước khi hòm đóng kín, nhờ những tia sáng mỏng manh ta có thể nhìn thấy dòng chữ "Gửi Lisana Potter."

------------------------------------------

Harry mơ hồ nghe thấy giường bên cạnh có động tĩnh, mở mắt nhìn, "Draco, bây giờ mới năm giờ!" Tại sao cậu ta phải dậy sớm như vậy? Draco cào mái tóc bạch kim của mình, cười nhẹ, "Hì cậu ngủ tiếp đi, không có gì đâu." Harry trợn mắt nhìn cậu ta rồi nằm xuống ngủ tiếp, tiếng lục đục cứ vang lên. Cuối cùng Harry ngồi dậy trừng mắt nhìn Draco đang lục ngăn tủ, đứng lên vào phòng tắm. Draco dừng một chút, nhún vai tiếp tục tìm gì đó trong tủ. Harry vừa rửa mặt vừa nghĩ, lần sau cậu phải tặng Draco một chai keo xịt tóc xịn mới được, chứ ngày nào cũng giống vầy chắc chết quá.

Trước khi lên lớp Harry lấy ra một cái đồng hồ điện tử đeo lên tay, Draco thấy liền tò mò hỏi, "Đây là cái gì?" Harry cười vừa đi vừa nói, "Đây là đồng hồ cảm từ, lát nữa mình sẽ chỉ cho cậu." Draco nhướng mày, thật không biết cậu ta còn bao nhiêu thứ chưa lấy ra nữa. Không thể không nói, chỉ mới quen Harry chưa bao lâu mà cậu đã được mở mang tầm mắt rất nhiều, thật muốn biết trong đầu cậu ta chứa những gì. Thấy Harry sắp đi mất cậu lập tức chạy theo, "Harry à cây gậy hôm qua đâu rồi? Có thể cho mình không?" Harry gật đầu đưa một cây gậy nhỏ cỡ đũa phép, hình dáng của nó giống hệt cây gậy lớn kia, "Nè, muốn nó dài ra thì bấm nút này." Draco mắt sáng ngời, cất cây gậy đi rồi chạy theo. Ra đến phòng sinh hoạt chung, nhóm rắn nhỏ năm nhất đã đứng chờ sẵn.

(HP Đồng nhân) Nhà khoa học điênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ