Chương 35

2.6K 255 43
                                    

Chương 35:

[Ký chủ! Rốt cuộc cậu làm sao vậy? Cốt truyện đi lệch quỹ đạo không nói, tại sao ngay cả cậu cũng như vậy? Cái người dạy học đầy tài năng, hài hước được học sinh yêu quí trên lớp kia là như thế nào, đó không phải Gilderoy Lockhart! Nói tốt bao cỏ đâu?! Ký chủ, cậu giải thích rõ ràng!]

Hệ thống trong đầu Lockhart vô cùng nhân tính hóa điên cuồng gào lên, những thế giới trước rõ ràng làm rất tốt, sao bây giờ đột nhiên lại... Hiện tại nó thiệt muốn khóc.

Lockhart cào tóc, nhẹ giọng an ủi hệ thống nhà mình, "Hệ thống à, dù sao tụi mình cũng đã trải khá nhiều thế giới, mày cũng đã tích góp đủ năng lượng để nâng cấp. Hiện tại, mày có thể xem như tôi đang đi nghỉ phép. Được không?"

Hệ thống ngập ngừng, nó rất muốn phản bác, nhưng ký chủ nói cũng đúng. Bây giờ năng lượng của nó khá dư thừa, không nhất thiết phải hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này.

Ký chủ làm nhiệm vụ luôn rất chuyên nghiệp và tận tâm, cho anh nghỉ ngơi một thế giới cũng không sao cả.

Lockhart lo lắng chờ hệ thống quyết định. Nói thật ra hệ thống luôn rất nghiêm khắc, anh không biết lần này sẽ thế nào, là đồng ý cho anh nghỉ phép hay là trực tiếp cảnh cáo sau đó ép buộc anh hoàn thành nhiệm vụ.

[Được rồi, xem như cho cậu nghỉ ngơi một thời gian.] Hệ thống bất đắc dĩ nói. Dù sao cũng là đứa nhỏ nhà mình, ngày thường mặc dù nghiêm khắc nhưng cũng phải có lúc thả lỏng chút.

Lockhart phải nói là mừng như điên. Một phương diện là hiện tại anh không bị nhiệm vụ trói buộc, dù sao thế giới này cốt truyện đã chạy băng băng theo một phương hướng quỷ dị nào đó rồi. Từ lần gặp được vai chính, anh phát hiện muốn bẻ thẳng cốt truyện là một việc khá khó khăn.

Một phương diện khác là hệ thống cho phép anh nghỉ ngơi, như vậy ở nơi này anh muốn làm gì thì làm. Như vậy anh có thể tránh thoát kết cục bi thảm của cái bao cỏ này, chỉ cần vậy thôi là anh đã thấy vui rồi.

Với lại, đây là thế giới ma pháp đó! Không biết đến khi nào anh mới tiếp tục gặp một thế giới như này, vậy nên hiện tại anh nên thả lỏng và hưởng thụ sự kỳ diệu của nơi này.

------------------------

Tách tách.

Harry đang đi đến thư viện để hội họp với nhóm Draco thì nghe thấy âm thanh cùng với ánh sáng chợt lóe, cậu ngẩng đầu nhìn qua. Một học sinh Gryffindor đứng cách đó không xa, trên tay là chiếc máy ảnh. Cậu nhíu mày, thật bất lịch sự, tự tiện chụp hình mà không hỏi ý kiến người khác.

Harry trước giờ luôn khá tùy hứng, vậy nên cậu trực tiếp đi tới trước mặt học sinh kia giật lấy chiếc máy ảnh. "Không được tự tiện chụp hình người khác khi chưa được cho phép, cách cư xử cơ bản nhất cậu cũng không hiểu sao."

Vừa nói, Harry vừa ấn nút trên máy ảnh, xóa tất cả những tấm hình chụp lén cậu. Cậu nhóc kia ngơ ngác một lúc mới phản ứng lại, "Khoan! Anh Harry. Em, em chỉ là muốn cho người nhà thấy anh hùng của giới Phép Thuật thôi. Đừng xóa mà, khó khăn lắm em mới chụp được vài tấm rõ nét đó."

(HP Đồng nhân) Nhà khoa học điênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ