Chương 47

2.2K 250 46
                                    

Chương 47:

Trên con đường vắng vẻ không một bóng người, xung quanh chỉ có cây cối rậm rạp cùng tiếng gió thổi xào xạc. Những ngọn đèn đường le lói nhấp nháy, làm cả con đường trở nên càng thêm u ám rợn người.

Thùng rác nằm nghiêng trên đường, rác rưởi bị vứt bừa bãi, nếu nhìn kỹ có thể thấy mấy người đàn ông say rượu nằm bất động trong góc tối.

Trong khung cảnh đầy âm u như thế này, Lisa một chút cũng không bị ảnh hưởng. Trên tay là túi lớn đầy đồ ăn vặt vừa mua trong siêu thị, vừa đi vừa hừ ca một làn điệu nào đó.

Nghe nói, đi đêm không nên ca hát, sẽ gặp thứ không tốt.

Gió lạnh thổi qua làm váy cô lay động. Lisa tùy ý vung tay đè lại, ánh sáng từ từ biến mất. Cô dừng lại ngẩng lên nhìn, mây đen đã che phủ toàn bộ mặt trăng.

Nhiệt độ dần hạ xuống, Lisa hơi thở hóa thành một làn sương trắng, cô nhíu mày. Không đúng, tại sao nhiệt độ lại đột nhiên hạ thấp? Lúc này cô mới chú ý tới, xung quanh quá yên lặng, ngay cả một con chuột cũng không có thấy.

Đây là không có khả năng!

Lisa cảnh giác nhìn quanh, đèn đường lập lòe ngày càng nhanh, sau đó 'bụp' một tiếng, xung quanh tối đen. Mây đen bị gió thổi bay đi làm ánh trăng xuất hiện trở lại.

Lisa cảnh giác nhìn quanh, trực giác nói với cô có nguy hiểm đang đến gần. Sau đó, cô nhìn thấy một bóng người đang... bay đến! Không đúng, là hai, hai người mặc áo choàng đen đang bay đến. Nếu thứ đó có thể xưng là 'người'.

Hai 'người' đến càng gần, nhiệt độ giảm càng nhanh. Khi nó đến trước mặt Lisa, cô có cảm giác mình sắp bị biến thành người băng. Đầu cô căng lên, trước mặt tối sầm lại.

... ... ...

Máu. Thật nhiều máu.

"... Con à, hiện tại tồn vong của gia tộc đang nằm trong tay con. Lựa chọn của con là gì?" Một người phụ nữ xinh đẹp, ăn mặt sang trọng, vẻ mặt đầy yêu thương nhìn cô.

"... Một gia tộc sắp biến mất mà thôi, vậy mà dám trèo cao muốn gả cho ta?... Nhìn kỹ lại, cô cũng khá xinh đẹp, làm sủng vật cũng có thể. Ha ha ha ha." Một người thanh niên ăn mặc lòe loẹt, cười đầy bỉ ổi khinh thường.

"... Mày nghĩ anh ấy thật sự yêu mày? Thật sự sẽ vì mày cứu vớt gia tộc này? Ha ha ha ha! Đây là chuyện cười vui nhất mà tao từng được nghe!" Một cô gái mỉm cười đầy ác ý.

"... Chị và... kết hôn... Xin lỗi em, nhưng chị và anh ấy thật lòng yêu nhau. Chị mong em có thể bỏ qua chuyện cũ... Chị chờ lời chúc phúc của em." Một cô gái giống hệt Lisa, mặt đầy nước mắt quỳ trước mặt cô.

"... Tại sao mày lại giết anh ấy? Tại sao? Tại sao?!! Mày... Mày điên rồi! Điên rồi! Đừng tới đây! Cút đi!"

... ... ...

Tí tách. Tí tách.

Hai người, một nam một nữ nhắm mắt, vẻ mặt an tường nằm trên giường với cái bụng bị mổ banh ra. Ruột chảy dài xuống mặt đất, máu nhuộm đỏ sàn nhà.

(HP Đồng nhân) Nhà khoa học điênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ