Chương 16: Sau đó...
Dumbledore đi qua đi lại trong văn phòng, có vẻ như đang nghĩ chuyện gì đó rất sầu não. Snape đứng trong góc, ngẩng đầu nhìn trần nhà, hình như cũng đang suy nghĩ. Cửa mở, McGonagall bước vào, "Hiệu trưởng, thầy đã tìm được người tiêu diệt con quỷ khổng lồ kia chưa?"
Dumbledore khựng lại, lắc đầu tiếc nuối, "Không tìm thấy, cả hai nhà Slytherin và Ravenclaw đều đủ sỉ số, không có ai vắng mặt." Chuyện này thật kì quái, nếu trong trường có người lạ đột nhập chắc chắn ông sẽ biết, nhưng đằng này. Haiz!
Snape cau mày, "Dumbledore, việc hiện tại không phải là tìm xem ai đã giết con quỷ khổng lồ, mà là ai đã thả chúng vào lâu đài. Người kia ít nhất cũng không có ác ý, nếu không hai tên sư tử ngu xuẩn đầu đầy sên kia hiện tại không phải là đang nằm ngủ ngon lành trong bệnh xá đâu."
Dumbledore khá ngạc nhiên nhìn anh, "Severus, sao cậu lại bênh vực cho người đó như vậy? có phải cậu biết đó là ai rồi không? Severus, con trai, mau nói cho ta biết người đó là ai."
Snape hừ lạnh, "Ta không phải con trai ông. Còn có, ta không biết người đó là, nếu đã không còn việc gì thì xin phép, ta còn rất nhiều đơn hàng chưa làm xong." Nói rồi xoay người vung áo choàng rời đi. Thật kỳ lạ, làm sao nhóc con kia có thể quay về hầm mà không gặp bọn họ trên đường? Từ Đại Sảnh đến nhà vệ sinh nữ chỉ có một đường đó thôi.
Trong phòng hiệu trưởng, McGonagall cau mày, "Hiệu trưởng, tôi thấy Severus nói đúng, bây giờ việc quan trọng là nên tìm hiểu ai là người thả lũ quỷ khổng lồ vào lâu đài." Mặc dù bà cũng muốn biết ai đã giết con quỷ khổng lồ kia, nhưng Severus nói đúng, ít nhất người này không có ác ý, có lẽ là giáo sư nào đó.
Dumbledore thở dài, ông chắc chắn người đó là Slytherin, nhìn vết thương dữ tợn trên người con quỷ khổng lồ đó là biết, chỉ có Slytherin mới có thể ra tay ngoan độc như vậy. Nhưng ông không có chứng cứ, ầy đám rắn nhỏ quả nhiên rất giảo hoạt mà.
---------------------------
Sau đêm Halloween kinh hồn, nhóm năm người Harry đã đạt đến độ thân thiết vượt bật. Đặc biệt là, khi Harry nói cho họ nghe những ý tưởng đầy kỳ quái và điên rồ của mình, thì họ tỏ vẻ cũng rất có hứng thú muốn cùng tham gia. Thậm chí Harry còn dẫn họ đến xem phòng thí nghiệm của mình. Khi nhìn thấy hai bạn nhỏ mất tích nào đó, họ chỉ lộ ra vẻ 'quả nhiên' sau đó không để ý nữa.
Tạm bỏ qua nhóm Harry, Snape vừa chấm bài tập vừa nghĩ, tại sao thằng nhóc Potter không đem cái xác đó đi nghiên cứu? Nhưng ngẫm lại anh liền hiểu, một hiện trường 'thảm sát' khủng khiếp như vậy, nếu chỉ có 'anh hùng' mà thiếu mất 'quái vật' thì lão cáo già Dumbledore sẽ nghi ngờ ngay có người cố ý bày ra để đánh lạc hướng.
Thật ra không phải như Snape nghĩ, sự thật là, Harry cảm thấy con quỷ khổng lồ này vừa hôi vừa dơ, cậu không muốn phòng thí nghiệm bị bẩn. Với lại có hàng tá sinh vật kỳ diệu lại xinh đẹp thông minh khác, cậu hoàn toàn không có hứng thú với cơ thể con quỷ khổng lồ này.
Hiện trường đầy đủ, lí do logic. Hai thằng nhóc Gryffindor đột nhiên nổi hứng muốn làm anh hùng nên tánh riêng đi tìm quỷ khổng lồ, kết quả dĩ nhiên là không thắng được, sau đó có người vô tình đi ngang qua thấy vậy liền giúp đỡ một phen.
BẠN ĐANG ĐỌC
(HP Đồng nhân) Nhà khoa học điên
FanfictionTên truyện: (HP đồng nhân) Nhà khoa học điên Tác giả: Tiểu Mei Thể loại: Đồng nhân, fanfic, bàn tay vàng, sinh tử, ấm áp, sủng, NP, he Cp: Voldemort, Severus Snape x Harry Potter Cp phụ: Từ từ tính hen ^^ Văn án: Sẽ ra sao nếu Harry Potter bị gia đ...