Chương 406-410

5.7K 257 142
                                    

Chương 406: Vô sỉ

"Làm sao vậy?" Phó Vô Thiên thấy phản ứng của hắn có chút quái dị, theo tầm mắt thấy được Lôi Dương, trong lòng kinh ngạc. Không đợi hắn hỏi lại, An Tử Nhiên đã mở miệng.

"Hắn chính là Lôi Dương? Lôi Vương gia của Tử Vi Quốc?"

Phó Vô Thiên biết Vương phi đã gặp Lôi Vương gia, thậm chí cùng hắn đạt thành một bút giao dịch, hiện tại ngữ khí của Vương phi ngữ khí rõ ràng là không biết người này chính là Lôi Dương.

"Bổn vương đã từng gặp người này, hắn xác thật là Lôi Dương."

An Tử Nhiên an tĩnh trùng khóe miệng, "Xem ra là bị chơi. Người lúc trước hợp tác với ta không phải người này, hắn hiện tại trắng trợn táo bạo xuất hiện, xem ra là không thèm để ý có bị phát hiện hay không."

Phó Vô Thiên nguy hiểm nheo mắt.

Tựa hồ nhận thấy được tầm mắt của họ, Lôi Dương đột nhiên nhìn qua, vừa vặn chạm phải tầm mắt hai người. Hắn gật đầu cười với Phó Vô Thiên, thái độ thoạt nhìn thập phần hữu hảo. Được người bên cạnh chỉ ra, hắn mới chuyển ánh mắt sang An Tử Nhiên.

Người nhắc nhở hắn là Lê Triển Bạch không thể nghi ngờ, lúc trước cũng xuất hiện bên cạnh Lôi Dương giả.

Lôi Dương lần đầu tiên nhìn thấy An Tử Nhiên. An Tử Nhiên chỉ ngụy trang đơn giản, người quen sẽ nhận ra hắn, nhưng vẫn có tác dụng, cho nên Lôi Dương chỉ có thể từ khí chất để đánh giá.

An Tử Nhiên mắt nhìn thẳng, vẻ mặt nghiêm túc tựa như một cấm vệ chân chính, cơ hồ hòa mình trong một đám cấm vệ, hoàn toàn nhìn không ra điểm gì xuất sắc.

Nhưng mà... Hắn là thương nhân. Một thương nhân mà lại biểu hiện lãnh khốc giống một cấm vệ, bản thân nó đã là điều khá bất ngờ.

"Bổn vương đại khái hiểu hoàng huynh vì sao luôn chấp nhất với người này, đáng tiếc......" Lôi Dương cảm thán.

Vì sao hắn không xuất hiện ở Tử Vi Quốc? Gần 5 năm, nếu 5 năm này có thể cho họ, hắn khẳng định hoàng huynh có thể phát huy hoàn toàn giá trị của hắn, Tử Vi Quốc cũngg không cần tiêu phí nhiều thời gian lên âm mưu làm thẩm thấu, trực tiếp dùng vũ lực đi nghiền áp các quốc gia, nghĩ thôi đã cảm thấy thật mỹ diệu.

Đáng tiếc đời vốn không có nếu, Phó Vô Thiên có được hắn. Có lẽ họ nên may mắn Phó Vô Thiên không phải hoàng đế Đại Á, nếu không thì tình thế sẽ không như bây giờ?

Ý niệm này mới vừa hiện lên, Lôi Dương tự giễu cười. Hắn thế nhưng sẽ có tâm lý may mắn này, thật là...... Liền chính hắn cũng không biết nói gì cho phải.

Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, thi đấu rốt cuộc bắt đầu.

Ổ Khải Thành mặc long bào kim sắc ngồi trên long ỷ, tâm tình cực tốt nhìn hai người đang thi đấu trên lôi đài, ngươi tới ta đi, nhìn ra được thân thủ đều không tồi.

Đại hội luận võ này tuy rằng không mấy đáng quan tâm, nhưng khá có ý nghĩa với những người luôn không có cơ hội thể hiện, cho nên người tham gia không ít, không có mấy thành phần tới cho vui.

[Đam mỹ] Đại Địa Chủ - Doãn Gia (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ