Chương 171-175

8.5K 337 209
                                    

Chương 171: Họa chiến tranh

"Chúng ta có thể ở bên nhau sao?" Nam tử xa lạ đột nhiên bước đến chỗ bậc thang An Tử Nhiên đang đứng chờ Phó Vô Thiên, đôi mắt thâm thúy mê người chân thành nhìn hắn, thanh âm cùng ngữ khí đều thực êm tai như thật sự mang theo cảm tình.

An Tử Nhiên trầm mặc nhìn hắn. Nam tử xa lạ chớp chớp mắt, cảm thấy ngạc nhiên khi đối phương thờ ơ, bởi vì dĩ vãng ai bị hắn tỏ tình như vậy thì không phải mặt đỏ thẹn thùng thì chính là đại kinh thất sắc, chưa từng có ai bình tĩnh như vậy.

Thực mau hắn liền biết nguyên nhân. Một bàn tay to từ sau lưng hắn đánh úp lại, cảm nhận được nguy hiểm, nam tử xa lạ vội vàng tránh ra, nhưng vẫn chậm, cổ áo bị gắt gao bắt lấy, lực cánh tay còn khỏe hơn hắn chợt bùng nổ kéo cả người hắn ra đằng sau như ném một cái giẻ rách.

Sau hắn là bậc thang, ngã xuống tuy không rớt khối thịt nhưng thất thố trước mặt mỹ nhân cũng quá khó coi. Nam tử xa lạ trước khi ngã xuống nhanh chóng dùng một cánh tay chống trên mặt đất, lộn một vòng trên không rồi mới an ổn tiếp đất.

"Tướng quân không biết như vậy sẽ ngã chết người sao?" Nam tử xa lạ ổn định thân thể rồi oán trách nhìn về phía Phó Vô Thiên đứng ở bậc thang giấu An Tử Nhiên sau người, phảng phất nghĩ đến cái gì, đôi mắt đột nhiên sáng một chút, "Không phải chứ, thiếu niên mỹ lệ này chính là Vương phi?"

Nghe hai chữ 'mỹ lệ', ánh mắt An Tử Nhiên nhìn hắn thoáng chốc trầm trầm. Phó Vô Thiên làm bộ đi qua.

Nam tử xa lạ vội vàng xua xua tay, "Ta nói giỡn, không thể động đến thê tử của bằng hữu. Ta là người rất có nguyên tắc." Hai người có dáng người tuy rằng không khác lắm, nhưng luận thực lực, hắn thật sự đánh không lại Phó Vô Thiên, dĩ vãng mỗi lần đối luyện, hắn luôn trở thành bao cát.

Đúng lúc này, thanh âm của An Tử Nhiên từ sau Phó Vô Thiên bay tới. "Nhẹ một chút, dù sao cũng là khách nhân."

Nam tử xa lạ bỗng nhiên trừng lớn đôi mắt, hảo gia hỏa, mỹ nhân không dễ chọc, lần này hắn đá phải ván sắt.

Sau một trận gà bay chó sủa, mọi người rốt cuộc ngồi vào bàn. Giờ cơm ở Phó Vương phủ cố định, đến giờ, không cần thông tri, mọi người sẽ tự động ra ăn, Thu Lan cũng sẽ ôm tiểu bao tử ra, chẳng qua lần này nhiều một nam nhân xa lạ, thiếu Phó Đại quản gia.

Nam nhân xa lạ che một mắt yên lặng nhìn tiểu bao tử ngồi đối diện, mặt tròn tròn thoạt nhìn bóp rất sướng, há mồm hỏi: "Nhi tử của hai người?"

Một câu, tất cả mọi người nhìn về phía hắn.

Nam nhân xa lạ bị nhìn đến không thể hiểu được, "Nhìn ta làm gì, tiểu bao tử có điểm giống đệ muội, thấy thế nào đều như là hắn sinh."

Tiểu bao tử chớp đôi mắt, nghe không hiểu lời hắn nói. An Tử Nhiên yên lặng buông chiếc đũa.

Nam nhân xa lạ biến sắc, cảm thấy con mắt còn lại nhói đau, vội vàng cười làm lành nói: "Ta đương nhiên biết nam nhân không thể sinh hài tử, các ngươi chẳng hài hước gì cả, chỉ đùa một chút cũng nghe không hiểu, ăn cơm ăn cơm, đồ ăn nguội mất."

[Đam mỹ] Đại Địa Chủ - Doãn Gia (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ