Chương 426: Trần ai lạc định
Có ánh lửa chợt lóe lên, viên đạn từ nơi xa thẳng tắp bay tới, cơ hồ là khi An Tử Nhiên phát hiện đã ở ngay phía sau.
Hơi kinh ngạc với sự chính xác của đối phương, không ngờ đại quân Tử Vi Quốc thực sự có người có thể sử dụng thành thạo súng etpigôn, nhưng sự kinh ngạc chợt lóe qua, An Tử Nhiên vẫn thong dong tránh đạn.
Súng etpigôn có lực sát thương không tồi, nhưng vẫn không thể so với các loại súng hiện đại như súng lục, khác biệt lớn nhất vẫn là tốc độ viên đạn. An Tử Nhiên đời trước có thể tránh né một vài loại súng, súng etpigôn tự nhiên không thấm vào đâu. Hắn vẫn luôn không nói, kỳ thật hắn rất ghét tốc độ bắn của súng etpigôn.
Người bắn tỉa không xuất hiện. Hoắc Cảnh Phi một chút cũng không bất ngờ, còn nhân cơ hội cuốn lấy An Tử Nhiên, tựa hồ không cho hắn có thể thoát thân tìm ra người kia.
An Tử Nhiên lập tức phát hiện. Xem ra người kia rất có thể là giỏi về ngắm bắn chuẩn, giá trị vũ lực lại thường thường.
Có một viên đạn bay tới, nhưng lại bị An Tử Nhiên tránh đi. Đối phương tựa hồ không cam lòng, bắt đầu trở nên nóng nảy, liên tiếp bắn thiếu độ chuẩn xác. An Tử Nhiên lợi dụng vị trí, nhân lúc Hoắc Cảnh Phi không phòng bị, viên đạn sượt qua vai hắn, chỉ chậm chút nữa sẽ bắn trúng.
Người kia có vẻ bị dọa, không ra tay nữa.
Hoắc Cảnh Phi thiếu chút nữa chửi ầm lên. An Tử Nhiên thật sự rất giảo hoạt, đang chuyên tâm đánh tay đôi còn có thể để tâm đi tính toán các thứ khác. Tuy rằng khiếp sợ, nhưng hắn càng thêm kiên định muốn giết An Tử Nhiên. Người này tuyệt đối không thể buông tha.
Trong mắt tràn đầy sát ý, chiêu thức của Hoắc Cảnh Phi ngày càng sắc bén.
Tốc độ của hai người càng lúc càng nhanh, lực chú ý theo thời gian mà ngày càng gia tăng. Ai ngờ một cây đại thụ đột nhiên đổ rầm rầm về phía họ. Hai người nhanh chóng tách ra, 'ầm' một tiếng lớn, thân cây chắn giữa hai người.
Hai nam nhân giao chiến kịch liệt đến quên cả trời đất đã chuyển chiến trường về phía này, thanh thế không nhỏ. An Tử Nhiên nhìn về phía Phó Vô Thiên, có vẻ không phải mấy chật vật, xem ra còn thành thạo.
"Quả nhiên không cần bổn vương ra tay." Phó Vô Thiên nhìn thoáng qua hắn và Hoắc Cảnh Phi, lập tức phán đoán ra tình huống. Khoảng thời gian trước, hắn tự mình lĩnh giáo thân thủ của Vương, cảm thấy rất tự hào. Nếu nội công của Vương phi bằng một nửa hắn, Đại Á khẳng định lại có thêm một cường giả.
An Tử Nhiên mới không tin hắn, "Cái cây kia muốn giải thích thế nào?"
Phó Vô Thiên nhún vai, "Không phải bổn vương làm."
Nghe vậy, An Tử Nhiên nhướn mày. Hắn biết Phó Vô Thiên khinh thường nói dối mấy chuyện này, liền nhìn qua phía đối diện, Lôi Lân đang mặt âm trầm nhìn họ. Hắn chú ý ngay tới bả vai Lôi Lân tựa hồ bị thương.
So với một tướng quân nhiều năm chinh chiến ở biên cảnh, Lôi Lân luôn ở trong hoàng cung hiển nhiên vẫn thua một bậc, khó trách sắc mặt khó coi như vậy, chỉ sợ lòng tự trọng và kiêu ngạo của đế vương đều không cho phép.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Đại Địa Chủ - Doãn Gia (Hoàn)
General FictionTác giả: Doãn Gia Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, xuyên không, cổ đại, tranh đấu, ấm áp, sảng văn, 1x1, HE. Tình trạng bản raw: Hoàn (435 chương + 9 phiên ngoại) Tình trạng bản dịch: Hoàn Văn án: "Đại thiếu gia, không tốt, tiểu thư để thư lại rồi trố...