Món Canh Mặn Chát

6.5K 565 67
                                    

Seok Jin và Nam Joon đang hôn nhau . Bỗng dưng nghe tiếng mẹ gọi . Cậu liền đẩy anh ra . Đi xuống dưới nấu cơm tối . Bỏ mặc Nam Joon  ra sao . 

Hôm nay trông mẹ cậu có hơi mệt . Nên là cơm tối nhờ cậu nấu giúp . Mọi nguyên liệu đã được chuẩn bị sẵn hết rồi . Cậu chỉ cần vào trong chế biến là được . Cậu bước vào trong bếp . Không biết hôm nay ăn món gì nữa . Có rong biển này . Hay là nấu canh rong biển đi . Cũng ngon đó . 

Nhưng mà rong biển hơi nhiều . Đầu cậu bỗng có một ý tưởng . Là chia rong biển thành hai phần . Một tô là dành cho mẹ con cậu . Một tô còn lại của Nam Joon . Và dĩ nhiên tô canh của Nam Joon sẽ rất rất mặn . Vì là dám hôn cậu mà chưa xin phép . 

Cậu chuẩn bị nồi , cho nước vào rồi đợi nó sôi . Cho rong biển vào trong rồi thì nêm nếm cho vừa ăn . Và hai cái tô đựng canh rong biển sẽ có cách phân biệt . Cái tô dành cho mẹ và cậu ăn là tô không có hoa văn . Tô canh của anh là một cái tô có hoa văn màu hồng . 

Tô canh của mẹ con cậu đã xong . Giờ thì đến tô canh dành cho Nam Joon . Cậu nhìn xem có ai không đã . Tại vì cậu sợ đang thực hiện kế hoạch lại có người khác phát hiện kế hoạch . Chắc chắn sẽ hư bột hư đường đó . 

- Trong nhà không có ai hết đó .  Vậy thì mau mau thực hiện kế hoạch thôi . 

Seok Jin bước vào trong bếp . Sau đó cho rong biển vào nồi canh . Rồi chuẩn bị đến bước nêm nếm . Nhưng cậu không biết nên cho bao nhiêu muỗng muối nữa . Cậu đã cho ba muỗng muối vào đó rồi . Nhưng sợ nó vẫn nhạt . Cậu nhìn lại hũ muối . Hũ muối ở nhà vẫn còn đầy . Cậu mở cửa tủ gia vị . Nhà vẫn còn bịch muối . 

- Hay là mình nên cho cả hũ muối vào nhỉ ? Cũng đâu có sao . Anh ta ăn chứ mình với mẹ đâu có ăn đâu . 

Dù sao hũ muối cũng nhiều đó . Cho hết cả muỗng vào thì chắc mới nhấp môi thôi chắc đã quéo rồi . Chứ đừng nói chi là ăn một muỗng vừa canh vừa rong biển . Seok Jin thấy cho hết hũ muối vào nồi canh . Rồi lấy bịch muối ra . Đổ vào trong hũ để nó như ban đầu . Sau đó dùng muỗng quấy đều . Vừa quấy mà tâm tragnj của cậu lại vui như trẩy hội vậy đó . Mà nhìn cậu cười như thế , trông không khác gì  mụ phù thủy pha chế thuốc độc cho nàng Bạch Tuyết vậy đó . 

Nhưng mà cậu nghĩ anh đáng nhận kết quả như thế . Sau khi quấy để cho muối tan rồi , cậu lấy muỗng dùng thử một ít xem sao . Chỉ là một xíu thôi đó . Khi đầu lưỡi mới chạm vào một ít nước canh , ôi cha mẹ ơi , nó mặn khủng khiếp luôn đó . 

- Ôi mẹ ơi , mặn khiếp luôn đó . Nhưng mà như thế này cũng hay đó . Cậu bảo đảm anh sẽ chẳng dám trêu ghẹo mình nữa . Cậu đang nghĩ đến khuôn mặt anh khi nếm thử món canh này đó . Nhìn mặt anh phải vờ như là nó ngon lắm . Nhưng bên trong lại đau khổ tột cùng . Cậu chỉ là mới nghĩ thôi mà vui muốn chết luôn đó . 

Cơm canh đã xong . Cậu bước lên lầu gọi anh và mẹ xuống dưới dùng cơm . 

Anh bước xuống dưới thấy có canh rong biển . Thích thú lắm . Jin thấy vẻ mặt vui vẻ của anh . Cậu cười cười . 

- À , tôi có nấu riêng cho anh một tô đó . Tô này là của anh . Tô này là của tôi và mẹ . 

- Nhưng sao không để chung trong một tô đi ? Vả lại tôi thấy tô của tôi nhiều hơn đó .

| NamJin | Sư Tử Yêu Cừu NonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ