Chap 93

1.3K 68 4
                                    

Can nuốt nước bọt, tim cậu đập liên hồi, người đã bắt đầu có cảm giác kì lạ. Cậu tròn mắt nhìn Tin, vừa lo lắng vừa xấu hổ.

- Thôi nhé! Cậu hơi quá đáng rồi đó! Tôi...tôi... - Can mất kiểm soát trong lời nói. Mẹ Tin còn ở bên ngoài, không phải Tin định làm cái chuyện ấy chứ?

- Cậu đang bắn rap à? - Môi Tin kề sát môi cậu

- Đừng có mà ăn...ăn hiếp người khác..tôi..tôi không.. - Can hoảng loạng.

- Cậu không nói được, thì để tôi giúp. - Tin bật cười.

Sau nụ cười Tin đột ngột cúi xuống ngậm lấy môi Can. Lần này không chỉ là nụ hôn phớt nhẹ như bình thường, mà là một nụ hôn cực "ướt át". Lưỡi Tin với ra liếm lấy môi cậu rồi đưa vào trong khuấy đảo bên trong. Can cảm thấy mình thực sự thở không đều nữa rồi. Môi cậu cứ bị Tin mút lấy một cách mạnh mẽ. Đến khi không thể thở được nữa, Tin mới buông cậu ra kéo theo sợi chỉ bạc.

p/s : đoạn này tui chế theo truyện LBC =))))))))))

Can thở hổn hển đỏ mặt nhìn Tin. Tại sao lúc nào cậu ta cũng bá đạo như thế chứ, làm cậu cứ như thế không chuẩn bị kịp tinh thần.

- Tôi về đây! Ngủ đi! Mai tôi tới chở đi thi. - Tin nói rồi đứng thẳng dậy bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại bỏ lại sau một quả cà chua chin trên giường.

Mãi một lúc sau, Can mới trở về thực tại, cậu nhổm người dậy, mọi bức xúc tuông ra cửa miệng.

- Tin!! Cậu ác nó vừa thôi ! Nếu còn làm như thế một lần nữa thì tôi sẽ giết cậu đấy!!!!!!!

Tiếng hét của Can đủ cả cho cả khu nhà giật mình, Tin lúc đó chuẩn bị lấy xe trong gara, nghe lời cảnh cáo của Can vọng ra thì bật cười không khỏi thích thú. Cậu nhún vai rồi đạp mạnh ga phóng đi.

" Cho em biết thế nào là hạnh phúc

Anh không nói gì chỉ nhẹ cười trong tim

Giá mà em biết chính anh cũng kiếm tìm

Một hạnh phúc mang tên em...vĩnh cửu".

.............................................................

Đang sửa soạn đồ đạc chuẩn bị cho ngày mai đi thi, Can giật mình khi nghe tiếng gõ cửa. Cậu nhanh chóng chạy ra mở cửa, là mẹ Tin...

- Bác chưa ngủ ạ???

( Ừm, ta không ngủ được, con có thể nói chuyện với ta chút không?)

- Vâng ạ, con rất sẵn lòng. - Can hơi ngỡ ngàng rồi gật nhẹ đầu mỉm cười.

Cả hai ra phòng khách ngồi, Can nghiêng đầu qua nhìn bác ấy. Bác ấy rất đẹp, một nét đẹp cao lãnh trước sự bào mòn của tuổi tác. Chả trách lúc trẻ bác ấy được rất nhiều người theo đuổi. Cậu đã từng nghe kể về bác ấy lúc nhỏ. Mẹ Tin là một hoa hậu có tiếng, sở hữu một giọng hát rất đặc biệt mà cho đến bây giờ chưa ai có thể vượt qua. Nhưng không hiểu vì sao bác ấy lại không nói được. Có tin đồn rằng cha Tin đã ghen tuông nên đổ thuốc độc vào miệng, khiến bác ấy không thể nói được nữa. Và kể từ đó, mẹ Tin bốc hơi khỏi thế giới thượng lưu, người ta cũng không biết bà ấy đã đi đâu, ở đâu và làm gì...Khó ai có thể ngờ 18 năm sau, giờ đây bà đã trở về ...với một kế hoạch trả thù hết sức hoàn hảo.

Chuyển ver TINCAN ( MeanPlan) Cuộc gặp gỡ tình cờNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ