Quên.

281 32 6
                                    

Khắc trước Diệp Tử Quân thấy tà vật kia bay vào giữa mi tâm nàng, khắc sau tất cả chỉ còn lại một mảng tối tăm, trong lòng không có kinh hoảng ngược lại còn thoáng chút an tâm, tà vật kia đã ra khỏi người Duẫn Chi, Triệu Huyễn cũng không bị thương, việc còn lại, có lẽ nàng không cần quan tâm nữa, bởi lẽ nàng đã mất sự kiểm soát hải hồn, cũng đồng nghĩa hải hồn đã bị tà vật kia chiếm hữu, so với chuyện chết đi cũng không sai biệt mấy, chết đi rồi có được về nhà hay không? Đúng vậy, nàng muốn về nhà....

Loại cảm giác nặng nề của thân thể dần quay trở lại, nàng nhớ trước khi ngất đi đã bị thương nơi ngực trái nhưng lúc này không có chút đau đớn, không suy nghĩ nữa Diệp Tử Quân lập tức mở mắt xác nhận, rồi lại nhắm mắt, mở mắt lần nữa....

- Bóng dáng cao gầy quen thuộc đi đến bên giường gọi lớn: " Chị, đồ ăn sáng xong rồi."

- Diệp Tử Quân ngẩn ra trong thoáng chốc, mắt nàng dần nhìn ra rõ ràng, trước mắt là Bạch Tử Đằng, không.... không phải Tử Đằng mà là em trai: " Tiểu Phong..."

- Tiểu Phong nắm tay Diệp Tử Quân lôi kéo: " Không phải chị nói hôm nay có hẹn với bệnh nhân hay sao? Nhanh nhanh ăn sáng đi, hôm nay em cũng có buổi kiểm tra ở trường."

Diệp Tử Quân vô thức bước theo Tiểu Phong, nàng nhìn quanh quẩn khắp nơi, đây chính là nhà nàng, trước mặt chính là đệ đệ nàng, rốt cuộc, nàng đã quay về rồi, nhưng mà....

- Tiểu Phong thấy người phía sau đứng lại liền khó hiểu quay đầu: " Chị làm sao vậy? Tối qua ngủ không đủ giấc?"

- Diệp Tử Quân nhăn mi, trước đó nàng đã bị tai nạn mới xuyên qua kia mà: " Hôm nay là ngày mấy?"

- Tiểu Phong rất nhanh đáp: " Thứ năm ngày 23 tháng 6."

-Diệp Tử Quân có chết cũng không quên ngày nàng xuyên qua là ngày 24 tháng 6, nhưng tại sao.... đúng vậy, trước ngày nàng xuyên qua chính là có hẹn với bệnh nhân sau đó bệnh nhân kia đã không đến, còn Tiểu Phong thì nhớ nhầm ngày kiểm tra, hiện tại là trước ngày nàng xuyên qua một ngày: " Tiểu Phong, ngày kiểm tra là thứ năm tuần sau."

- Tiểu Phong vừa nghe người kia nói liền giật mình đem điện thoại ra kiểm tra, xem xong liền quỵ luôn xuống đất: " Aaaaaaaa, là thứ năm tuần sau kia mà, tối qua... huhu tối qua liền bỏ lỡ trận đấu giải để ôn bài."

- Diệp Tử Quân nhìn Tiểu Phong đau khổ lăn lộn khóc lóc trên đất liền phì cười: " Đệ đệ heo." Nói xong xoa đầu an ủi tên nhóc mấy cái mới rời đi.

Cả ngày hôm đó đều xảy ra theo ký ức của Diệp Tử Quân, bệnh nhân đã thực sự không đến, thứ nàng trong chờ là lốc xoáy màu đỏ vào ngày 24, nhưng hiện tại đã là chiều ngày hôm sau, thời tiết vô cùng tốt, không có mưa bão càng không có lốc xoáy, rốt cuộc là tại sao?

Trong lúc Diệp Tử Quân còn đang lẩn quẩn trong suy nghĩ chính mình thì dưới chân lại truyền đến cảm giác mềm mại ấm áp, thứ mềm mềm trắng trắng kia lười biếng kêu một tiếng.

-" Meow"

- Diệp Tử Quân ôm lấy thứ đó vào lòng theo thói quen xoa xoa hai tai con vật mập mạp: " Tiểu Hắc, đói rồi sao? Không phải, mày vừa mới ăn còn gì."

Xuyên Qua Ta Là Phế VậtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ