Ánh sáng chiếu ra từ đèn đường mờ nhạt, dịu dàng lướt nhẹ qua trên thân thể hai người đang ôm nhau.
So với sự kinh ngạc vừa mới rồi, Chu Khởi lúc này đã hoàn toàn kịp phản ứng lại.
Hắn yên lặng hưởng thụ sự chủ động khó có được của Hứa Nùng, khóe miệng hơi hơi cong lên, mặt mày treo ý cười lười biếng.
Thật lâu sau, Chu Khởi cảm thấy thời gian cũng không không sai biệt lắm, liền ôm cô nói: "Vợ à, có chuyện muốn nói cho em biết, em không được tức giận nha."
"Vậy phải xem là chuyện gì." Hứa Nùng nói xong, dường như là nghĩ tới cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên, ngửa đầu nhìn Chu Khởi, "Anh lại lừa gạt em?"
"Nghĩ cái gì vậy hả?"
Chu Khởi đưa tay đặt lên đầu cô, ngón cái cọ cọ tóc mái trên trán cô hai cái, sau đó một tay khác đưa về phía sau, gõ hai cái lên cửa xe ở phía sau.
Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, khuôn mặt của mẹ Chu ở bên trong lộ ra.
"Con dâu!" Mẹ Chu mặt tràn đầy vui vẻ chào hỏi.
Hứa Nùng kinh ngạc một chút, ngay lập tức đẩy Chu Khởi ra, lui về phía sau một bước. Nhưng bởi vì động tác quá gấp gáp, bước chân lui về phía sau còn loạng choạng một chút, may mắn Chu Khởi phản ứng kịp thời, một phen kéo cô lại.
"Gấp cái gì, cũng không phải là chưa từng gặp."
Hứa Nùng nghe lời của hắn, theo bản năng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Chu Khởi nhìn điệu bộ làm ra vẻ tức giận này của cô, trong lòng lại là một trận ngứa ngáy.
Hắn lười biếng cong khóe môi, cười đến có chút hư, "Lần này nhưng không trách anh được, vừa mới rồi, em qua bên này ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không để lại cho anh."
Hứa Nùng biết hắn chính là cố ý, lời này nói ra ai tin chứ? Nhưng lúc này đang ở trước mặt người lớn, một câu phản bác cô cũng nói không ra.
Cô có thể cảm nhận được mẹ Chu vẫn luôn nhìn mình, nhất thời căng thẳng hai gò má nóng lên, cảm giác căng thẳng quen thuộc kia lại từ từ xuất hiện.
Mẹ Chu ngược lại so với hai người trẻ tuổi càng rõ ràng chuyện gì xảy ra, cho nên cũng không gò ép, giúp chuyển đề tài câu chuyện.
"Quần áo trên người Nùng Nùng quá mỏng, các con đừng đứng ngẩn ra ở bên ngoài nữa, nhanh lên xe đi!"
...
Có người lớn ở đây, Hứa Nùng ngồi vào ghế lái phụ cũng không hay, cho nên do dự một chút, vẫn là ngồi ở ghế sau với mẹ Chu.
Sau khi lên xe, mẹ Chu chủ động kéo tay của Hứa Nùng lại, nói đông nói tây tán dóc nửa ngày với cô, chốc lát nói chuyện buổi biểu diễn hôm nay, chốc lát hỏi cô chuyện chuyển khoa. Tán dương qua lại hơn nửa ngày, ngược lại là làm cho cảm giác xấu hổ của Hứa Nùng giảm đi không ít.
Cảm thấy thời gian cũng không sai biệt lắm, nét mặt của mẹ Chu trở nên nghiêm túc.
"Nùng Nùng nha, mẹ xin lỗi con, lúc trước phối hợp với thằng chó con kia giấu diếm con, xin lỗi."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đốt cháy lãng mạn- Triệu Thập Dư
RomansaChu Khởi thích một cô gái. Đang nghĩ làm sao để gạt người về nhà, cô gái kia lại tìm đến. "Nghe nói anh rất nghèo? Một trăm đồng một đêm bao ăn ở, anh làm không?" Hắn nghĩ đến cái thẻ đen trong ví tiền, cùng vài tỷ cổ phiếu trong quỹ chứng khoán, tư...