Chương 102

547 49 7
                                    

Thời gian rơi xuống duy trì không lâu, phản lực do rơi xuống nước đánh vào lưng Mông Tranh, đau đớn làm cho cổ họng nàng có chút nghẹn sau đó thần trí nhanh chóng thanh tỉnh. Kéo lấy Bạch Tố Hà vẫn đang hôn mê, Mông Tranh ngẩng đầu xem xét bốn phía, lại là một gian mộ thất hẹp cao kín mít, lộ ra ở vách tường đều là những tảng đá xanh. Điểm duy nhất khác với căn mộ thất các nàng ở trước đó là kỹ thuật thủ công ở gian mộ thất này rõ ràng cẩu thả hơn nhiều, đá phiến trên mặt tường bị dòng nước gột rửa trơn trượt, nhưng khe hở ở giữa phiến đá lại không có khít khao, thậm chí có số ít ước chừng là lúc đặt vào đã bị mẻ vỡ ở góc, bộ phận thiếu sót hoàn toàn dùng một loại bùn đá màu nâu xanh lấp đầy đè vào cho bằng phẳng.

Thở hổn hển mấy hơi thật sâu, mạnh mẽ đem sự bất an cùng hoảng loạn của bản thân ở một vị trí không biết tên khiến nhịp tim nhảy loạn mà đè xuống, Mông Tranh kéo lấy Bạch Tố Hà hướng vách tường gần nhất bơi tới.

Bạch Tố Hà ở trong thủy đạo uống không ít nước, Mông Tranh chưa từng học qua biện pháp cấp cứu, tình huống trước mắt hiển nhiên cũng không thể đặt Bạch Tố Hà nằm ngang, nàng chỉ có thể tận lực đem Bạch Tố Hà đè ở trên tường, đem thân người Bạch Tố Hà từ ngực trở lên đẩy ra khỏi mặt nước, miễn cưỡng làm theo phương pháp cứu người xem được trên TV, sử dụng lực hai tay lung tung đè xuống bộ ngực Bạch Tố Hà, hy vọng có thể đem nước ở trong lồng ngực Bạch Tố Hà ép ra.

Ý tưởng rất tốt đẹp, sự thật lại rất khó. Trên thực tế Bạch Tố Hà không phải là thạch sùng, căn bản không có khả năng dính sát trên tường, thân hình mềm mại yếu ớt không ngừng rơi xuống, làm cho Mông Tranh phải không ngừng nâng cơ thể cô lên, căn bản không có biện pháp ra tay cấp cứu.

Có lẽ rốt cuộc tính mạng Bạch Tố Hà không có đến đường cùng, ngay thời điểm Mông Tranh lại một lần nữa đẩy thân thể Bạch Tố Hà lên, bàn tay vô tình ở trên vách tường dưới mặt nước chạm tới một cái lỗ hổng nho nhỏ. Lỗ hổng rất nhỏ, khó khăn lắm mới đưa được ba ngón tay vào, Mông Tranh suy nghĩ một chút đem giày mang trên chân cởi ra, đem ngón chân thăm dò vào trong lỗ thủng chật hẹp, lại đem Bạch Tố Hà đặt tại trên đùi, cuối cùng có thể thoáng ổn định thân thể Bạch Tố Hà tiến hành cấp cứu.

Lần này tư thế của hai người trở nên thập phần mập mờ, dường như Mông Tranh đem Bạch Tố Hà một mực ôm vào trong ngực, hai cánh tay càng ở trên bộ ngực mềm mại cao ngất của Bạch Tố Hà đè ép xoa bóp. Mông Tranh vội vã cứu người, hiển nhiên không có phát hiện tư thế thân mật quá mức giữa hai người, hai tròng mắt Bạch Tố Hà đóng chặt giờ phút này nào có thể mở ra để chú ý vấn đề quan trọng hiện tại. Không ngừng đè ép hầu như chưa xuất hiện tác dụng, Mông Tranh nhớ tới động tác trên TV, bừng tỉnh đại ngộ lại lần nữa đem bờ môi dán lên môi mỏng của Bạch Tố Hà lên, không ngừng hướng vào phía trong thổi hơi, chỉ hy vọng có thể cứu được một mạng Bạch Tố Hà.

Không biết là biện pháp cấp cứu bừa bãi lộn xộn của Mông Tranh rốt cuộc bắt đầu hiệu quả, hay là do Bạch Tố Hà thật sự không chịu nổi sự giày vò của Mông Tranh, chỉ cảm thấy thân thể dưới thân Mông Tranh mãnh liệt run rẩy xuống, một cỗ nước chảy lập tức từ vị trí hai người áp sát vội vàng phun ra.

Thiên Niên Túy - Dung Thập [BHTT] [EDIT]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ