Cự ly năm mươi thước đã không có trở ngại, thời gian chạy tới bất quá chỉ bằng vài hơi thở. Đổng Trọng là người đầu tiên trong đội ngũ xông tới, thấy Lam Túy nằm trong vũng máu, không khỏi cả kinh hãi ba hồn liền muốn bay đi, hô lớn" "Tiểu Túy? Cháu làm sao vậy?"
"Không có việc gì, chân gãy rồi, Trọng thúc đỡ cháu một chút." Tuy rằng trước khi đi qua cũng đã từng nói chuyện, nhưng tận mắt thấy năm người bình an vô sự, Lam Túy vẫn là không nhịn được khóe miệng nâng lên một nụ cười, nhưng ngay sau đó khi cô thấy Bạch Tố Hà nằm trên lưng Mông Tranh, dáng cười lập tức ngưng đọng: "Bạch Tố Hà xảy ra chuyện gì?"
"Bạch nha đầu vừa phải tránh cơ quan không thể vừa niệm chú nên trực tiếp để Mông Tranh cõng trên lưng." Đổng Trọng trả lời.
"Ta không sao, đi mau." Thanh âm vô lực của Bạch Tố Hà cũng đồng thời cất lên ở sau lưng Mông Tranh.
Lam Túy lúc này mới yên tâm, được Đổng Trọng đỡ nằm úp sấp trên lưng Đổng Trọng.
Năm mươi thước mộ đạo phía trước cũng an toàn, nhóm sáu người nhanh chóng tiếp tục chạy về phía trước.
Chạy đến trung tâm mộ đạo, lại gặp được hai bức tường mộ va chạm vào nhau. Lam Túy than nhẹ một chút, nhịn không được tự oán trách mình.
Nếu như không phải do cô không yên lòng để những người này ở lại trên mặt đất, cũng không khiến họ phải chết, còn là chết thảm như vậy.
Tuy nói xuống đất vốn chính là đem mạng sống của mình ra đánh cược, nhưng người thật sự đã chết trước mặt, còn khiến lòng người khó chịu. Chỉ là trên đời này cái gì cũng có, thuốc hối hận lại không có được.
Đổng Trọng và Du Thần cũng than thở một tiếng, bất quá cứu được bản thân mới là quan trọng, bọn họ đều chỉ có thể thở dài một tiếng mà thôi.
Đội ngũ cấp tốc di chuyển về phía trước, đi tới phần cuối của mộ đạo. Phía trước mộ đạo giống như cũ đang không ngừng khép mở, dựa theo ánh đèn mỏ trên đỉnh đầu, mơ hồ còn có thể thấy phía trước có mấy bóng người lặng yên không ngừng di chuyển. Để tiết kiệm thể lực, người may mắn còn sống sót ngoại trừ lúc mới bắt đầu chửi bới, sau đó đó đều yên lặng, chỉ để có thể tiếp tục kiên trì sự sống.
Lúc này lại theo cách cũ dùng đám người giấy kia khiến đoạn mộ đạo trở lại trước khi cơ quan vận hành. Đám người Lam Túy đành phải tiếp tục tránh né. Cũng may không mất nhiều thời gian, hai đoạn mộ đạo trước mặt liền đình chỉ động tác. Nghe phía trước mấy bóng người kinh ngạc reo hò, trên mặt của sáu người cũng không khỏi lộ ra bộ dáng tươi cười.
Gia tăng cước bộ chạy tới hội hợp, Lam Túy tập trung nhìn vào, mới phát hiện đội thứ nhất chỉ còn ba người sống sót: Báo Tử, Tây Qua (Tây Qua là Dưa hấu mình nghĩ nên để tên Hán Việt thì hơn ^^) còn có Mông Điền.
Báo Tử, Tây Qua thấy Lam Túy và Du Thần cũng vô cùng vui mừng. Lúc này không có thời gian hỏi nhiều, một lần nữa đội ngũ tiếp tục đi về phía trước. Một đoạn lại một đoạn, đang lúc bọn họ kinh hồn bạt vía cho rằng cơ quan này thậm chí không có điểm dừng thì ở khúc rẽ cuối cùng, rốt cục lộ ra một đoạn mộ đạo bình thường.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Niên Túy - Dung Thập [BHTT] [EDIT]
FantasiaTên truyện :Thiên Niên Túy Tạm dịch: Nghìn năm đắm say Tác giả: Dung Thập Editor: Hương Cullen Thể loại: trộm mộ, kiếp trước kiếp này, ma quái thần bí, cung đấu, 1x1, HE, chậm chậm chậm chậm chậm nhiệt, cực kỳ chậm nhiệt. Truyện chưa xin phép tác gi...