Chương 115

468 49 25
                                    

Động tác của Lam Túy cùng Du Thần rất nhanh, những cành cây đó đều vây quanh ba cầu lửa mà đảo loạn, cũng không có chú ý đến bọn họ.

Ánh mắt Đổng Trọng và lực tay cực chuẩn xác, mỗi lần ném hỏa cầu đều cách vị trí Lam Túy hai ba mét phía trước, đem Lam Túy bọn họ vừa vặn tránh khỏi toàn bộ đám cành lá. Cứ vậy chạy được hơn hơn ba mươi thước, đã cách Đổng Trọng cự ly khá xa, Lam Túy biết rõ đây chính là bắt đầu đoạn đường khó đi.

"Hướng mười một giờ!"

Theo một tiếng hô của Đổng Trọng, Lam Túy tiếp nhận quần áo từ Du Thần đốt chuẩn xác hướng phía Đổng Trọng hô ném qua. Phương hướng Đổng Trọng hô đều là vị trí ít cành lá nhất, Bạch Tố Hà các nàng bên ngoài chỉ thấy Lam Túy, Quân Y Hoàng cùng Du Thần ba cái bóng dáng ở dưới hoàng kim cây chợt trái chợt phải, mỗi lần lướt qua đều điểm lên một hỏa cầu.

Hoàng kim cành lá sôi trào, liên tiếp vũ động không ngớt, tựa như Hắc Sơn Lão Yêu vô số rễ cây và móng vuốt giống nhau, dệt ra một đạo lưới cap vài thước bằng cây, cao cao dựng đứng hai bên đường Lam Túy bọn họ đi qua, ánh lửa làm nổi bật xuống, chỉ thấy kim quang chói mắt, đã hoa lệ lại quỷ dị, hoàn toàn không giống người hay đồ vật, mà giống như trong truyền thuyết ở nhân gian trở thành tinh, một lòng hướng thiện muốn tu tiên vào thiên đạo, rồi lại bởi vì tham luyến si hận mà tiến vào Tu La Đạo thành cây vây khốn họ. Người ở phía ngoài thấy được trong lòng run sợ, Lam Túy bọn họ thân ở trong đó càng là cực khổ không nói nổi.

Nhánh cây quá nhiều quá dày. Áo lông điểm lên hỏa cầu quá nhỏ cũng dễ dàng tắt, chỉ cần đập một chút rách ra, hỏa cầu liền sẽ biến thành đốm lửa nhỏ thưa thớt, rất nhanh bị dập tắt. Vì không để cho cành cây quấn lên bọn họ, Lam Túy với cây cầu lửa ném cầu lửa về phía trước còn phải dọc theo đường đi bổ sung thêm, tốc độ tiêu hao quần áo vượt xa quá tưởng tượng của bọn họ, quần áo quấn hết trên người Du Thần bây giờ đã thừa không được vài món.

May mắn cách vị trí bọn họ dự tính chỉ có hơn mười mét, quần áo còn dư lại hẳn là đã đủ rồi. Chẳng qua là quần áo nguyên bản bọn họ tính toán tốt muốn dùng một cái để đi về, hiện tại lại không đủ.

Đang tại thời điểm Lam Túy suy nghĩ, đột nhiên nghe được sau lưng truyền đến từng trận bọt nước rơi xuống nước vang lên âm thanh xùy xùy như nước trong chảo dầu. Ngay sau đó chợt nghe Đổng Trọng một tiếng rống lớn, âm điệu đều biến đổi đột ngột: "Chạy mau! Nhanh!"

Lam Túy không biết sau lưng chuyện gì đã xảy ra, tranh thủ vừa quay đầu lại, đã thấy đường lửa bọn họ dựng lên không biết tự lúc nào mà toàn bộ tắt ngấm. Không hề bị hỏa cầu ảnh hưởng, cành cây như ong vỡ tổ đánh về phía đám người Lam Túy, dọc theo đường đi càng tụ càng nhiều, trực tiếp tạo thành hình dạng sóng biển giống như bức tường cây cao vài thước, rống giận mãnh liệt muốn nuốt hết ba người.

Lam Túy bị dọa đến hồn phi phách tán, bởi vì chạy nhanh chân bắt đầu bủn rủn liền lập tức gia tăng bước chân, mắt cá chân mơ hồ đau đớn cũng đã hết đau, liều lĩnh xông về phía trước.

Tình huống phía trước cũng không khá hơn chút nào, trên nhánh cây vừa mới đốt đồng dạng phát ra một hồi âm thanh xùy xùy, thứ giống như nhựa cây rất nhanh thấm mặt ngoài thân cây hoàng kim, chất lỏng sánh trào ra tưới lên xung quanh hỏa cầu khiến cho ánh sáng từ hỏa cầu trong nháy mắt ảm đạm hơn rất nhiều. Nhánh cây lân cận hỏa cầu toàn bộ đã thành ống dẫn, đem một cỗ chất lỏng màu vàng thẳng đến trung tâm hỏa cầu, hỏa cầu lung lay sắp tắt liền bị tưới một cái, rốt cuộc phốc một tiếng liền tắt, chỉ để lại một lượng khói đen nhàn nhạt.

Thiên Niên Túy - Dung Thập [BHTT] [EDIT]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ