Chương 130: Lão Thất: Lưu manh thổ hào (8).

7.5K 679 86
                                    

Editor: Bắc Chỉ.

Beta: Tũm.

Bên tai vang lên tiếng nhạc êm dịu, ước chừng hai người nhìn nhau vài giây, Khương Nhuế dời mắt đi trước, lại nghiêng đầu nhìn tay hắn vẫn đặt ở trên vai mình, mím môi: "Hình tiên sinh, vừa rồi cảm ơn anh, tay..."

Người ta đã nhắc nhở rõ ràng như vậy, giả vờ không nghe thấy cũng không được, lúc này Hình Diễn mới từ từ thu tay lại, sau đó đặt mông ngồi ở vị trí lúc nãy của Cố An, dường như không có việc gì mà cười nói: "Hôm nay tiện đường ghé qua bên này, không ngờ gặp phải chuyện như vậy, Thẩm tiểu thư không bị dọa sợ chứ? Không biết tôi có được vinh hạnh, mời Thẩm tiểu thư ăn bữa cơm tối để Thẩm tiểu thư bớt kinh sợ hay không."

Nếu là ngày thường, hắn không dám nghĩ đến chuyện mời tiểu mỹ nhân ăn cơm, ngay cả mời cũng không mời được, tình huống hôm nay không giống vậy, vừa mới giúp người ta giải vây, trong lòng người ta cảm kích hắn, cho dù muốn cự tuyệt, chắc chắn cũng không tiện (ngại) nói.

Cơ hội tốt như vậy mà không nắm chắc, giữ lại để làm cá ướp muối* sao?

(*) Cá ướp muối: chỉ người từ bỏ những cố gắng của bản thân hoặc những người lười biếng.

Huống hồ tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, làm hắn hiểu biết thêm về tính cách tiểu mỹ nhân vài phần, nhìn lạnh lùng như cao lãnh chi hoa, kỳ thật hơi đụng chạm thân thể với người khác thôi, đã không che dấu được sự luống cuống và ngượng ngùng, không còn là bộ dáng cao lãnh chi hoa nữa, rõ ràng là kẹo bông gòn mềm mại.

Hình Diễn nhìn cô, càng nhìn càng cảm thấy chỗ nào cũng hợp tâm ý, hắn yêu thích tiểu mỹ nhân như vậy, những thứ ong bướm khác chắc chắn cũng sẽ bay đến, nếu ai cũng giống như cái người gọi là Cố tiên sinh kia, thì có vẻ không ổn.

Đóa hoa xinh đẹp này phải trồng ở địa bàn của mình mới có thể an tâm, mỹ nhân hợp gout của mình cũng nên như thế.

Hình tiên sinh cũng sẽ không thừa nhận bản thân mình không có ý tốt với người ta, hắn chỉ là đơn thuần lo lắng tiểu mỹ nhân bị người ta lừa.

"Này......" Khương Nhuế chần chờ một chút, nói: "Chỉ sợ hôm nay không tiện, hôm nào để tôi mời Hình tiên sinh ăn cơm đi."

"Cầu còn không được." Hình Diễn cười nói, ngay sau đó đánh xà thượng côn*: "Không bằng chúng ta trao đổi phương thức liên lạc, về sau có rảnh thì mời Thẩm tiểu thư uống trà."

*Đánh xà thượng côn: Xem xét thời cơ,thuận theo tình thế mà có những hàng động đúng đắn, khôn ngoan để đạt được mục đích.

Yêu cầu như vậy, giờ phút này tự nhiên cũng không dễ cự tuyệt, hai người lưu lại số điện thoại của nhau, khi đặt tên danh bạ, Hình Diễn lại từ từ hỏi ra được tên của mỹ nhân.

Nhưng hắn hỏi là hỏi, tên họ kia lại viết thành ba chữ tiểu mỹ nhân, viết xong nhìn lại, cảm thấy như vậy không được, quá tuỳ tiện, vì thế lại sửa lại thành hai chữ: Bảo bối.

Như vậy thì không tuỳ tiện nữa rồi. Hình tiên sinh nghĩ mà cảm thấy mỹ mãn.

Đầu hạ thời tiết thay đổi liên tục, không lâu trước đây mặt trời còn nghiêng nghiêng treo ở trên trời, đến lúc hai người ra khỏi quán cà phê, chỉ thấy phía chân trời đã tụ thành đám mây đen dày đặc.

[Hoàn - Edit] [Mau Xuyên] - Lão Đại Đều Yêu Ta - Khai Hoa Bất Kết Quả.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ