Chương 10: Phía sau còn có lão đại

588 25 0
                                    

Edit: Yuu.

Hắn đưa điện thoại di động trả lại cho Quan Vĩ Lễ, đi vào phòng thay đồ lấy điện thoại di động của mình ra.

Nhìn thấy phía trên có cuộc gọi nhỡ, liền gọi lại.

"Alo" trong điện thoại truyền đến âm thanh ôn nhu của Đồng Kiều

"Em ổn chứ?" Ngụy Cẩn Hằng hỏi.

"Ừm, còn tốt."

"Cần tôi xử lý không?"

"Không cần, Linh tỷ đang nghĩ biện pháp."

Đồng Kiều đang nói chuyện, sau lưng có một cái tay duỗi tới, đem điện thoại bên tai cô đoạt đi.

"Alo, chào anh, anh là bạn trai Đồng Kiều thật sao?" Hoắc linh trực tiếp hỏi.

Vấn đề này làm Ngụy Cẩn Hằng sững sờ.

Mà đứng ở một bên Đồng Kiều phộng nhịn được che mặt lại.

"Có chuyện gì sao?" Ngụy Cẩn Hằng bỏ qua vấn đề này.

"Chuyện là như thế này, tối hôm qua Tiểu Đồng ở cùng với anh, là thật sao?"

"Ừm."

"Tiểu Đồng ở đoàn làm phim đắc tội với mấy kẻ tiểu nhân, bọn hoi liền cùng nhau bôi đen cô ấy, hiện tại đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Tiểu Đồng , tôi nghĩ để anh ra mặt, cùng Tiểu Đồng chứng thực hôm qua hai người ở cùng nhau."

Ngụy Cẩn Hằng trầm mặc một chút, rồi nói ra: "Cô đem điện thoại cho Đồng Kiều."

Hiển nhưng đáp án này không phải thứ mà Hoắc Linh muốn nghe: "Tiên sinh, tôi có cần nói lại cho anh nghe ······ "

"Đưa điện thoại cho Đồng Kiều."

Giọng nói của người đàn ông không lạnh, lại làm cho Hoắc linh khiếp đảm.

Cô tự an ủi là vì mình dùng đối phương không quen biết nên mới như vậy.

Nghĩ như thế, cô đem điện thoại đưa cho Đồng Kiều đứng một bên trông ngóng.

Đồng Kiều nhận lấy điện thoại sốt ruột "Alo" một tiếng.

Một cái tay khác đẩy cửa phòng ra, đi ra ngoài, rõ ràng chính là không muốn để cho Hoắc Linh nghe được.

Cô đi tới cuối hành lang, đứng ở bên cửa sổ, nhìn xem ánh đèn neon rồi giải thích: "Ngụy Tổng, thật xin lỗi, là người đị diện của em một mực hỏi tối hôm qua ở cùng ai mà một đêm không về, em liền nói láo là cùng bạn trai."

"Ừm."

Nghe thanh âm này, đối phương hẳn là không hề tức giận.

"Em ở đoàn phim bị người ta khi dễ sao?".

Đồng Kiều lắc đầu: "Không có, bọn họ ở bên ngoài cũng không dễ dàng gì, cho nên lần này mới vụng trộm đâm đao."

"Lần sau bị ủy khuất, nói sớm cho tôi biết."

Đồng Kiều mím môi, nhếch miệng lên, chính cô cũng không phát hiện mình đang cười.

Nghe Ngụy Cẩn Hằng nói, miệng như là bị băng dán dính trụ, sẽ chỉ "ừm" không ngừng.

Thẻ của tôi, cả đời anh đều không tìm thấy.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ