Sau khoảng một thời gian không dài cũng không ngắn từ khi bọn Giang Trừng chép phạt, cuối cùng cũng thấy Lam Hi Thần quay về tìm Lam Vong Cơ diệt thủy quỷ.
"Trạch Vu Quân, Lam Trạm. Hai người đi đâu vậy?"
Mấy khi thấy cái tính chuyên lo chuyện bao đồng của Ngụy Vô Tiện có ích như bây giờ, Giang Trừng cũng không nhắc hắn, lặng lẽ theo sau.
Không hổ danh là Trạch Vu Quân, đến giải thích cũng ôn nhu, từ tốn, có đầu có đuôi: "Ngụy công tử, Giang công tử, chúng ta đi diệt thủy quỷ tác quái ở dưới trấn. Ta tưởng chỉ có một vài con nhưng không ngờ, giăng lưới một lần bắt được một mẻ, giăng mười lần bắt được mười mẻ. Nghĩ không đơn giản nên về đây tìm đệ đệ giúp đỡ."
"Ha ha, vậy thì để chúng ta giúp. Chúng ta ở Vân Mộng vùng sông nước sớm đã quen diệt thủy quỷ, nên đi cùng! Trạch Vu Quân thấy có được không?"
"Cái này..."
Biết ngay là vậy, Giang Trừng đã mơ hồ đoán được rồi, nay bắt gặp nụ cười khó xử của Lam Hi Thần liền biết kia là sợ hắn ngáng chân. Giang Trừng lại chìm trong suy nghĩ tìm cách theo đuôi.
"... Vậy nhờ hai vị công tử giúp chúng ta một tay."
Lam Hi Thần vậy mà chấp nhận làm hắn không tiếp thu kịp. Càng tốt, Giang Trừng không muốn nghĩ nữa, dạo này tóc hắn muốn biến thành màu trắng rồi đây. Hắn im lặng đi cùng Ngụy Vô Tiện về lấy kiếm, tiện lấy thêm mấy tấm bùa cao cấp, mỗi tấm giá trị một rương ngân lượng tùy tiện nhét tay áo.
Giang Trừng đoán không sai, Lam Hi Thần chính xác là không muốn hắn đi cùng. Trong mắt y Giang Trừng luôn được Ngụy Vô Tiện bảo vệ, chưa từng thấy hắn thể hiện chút thực lực nào. Sợ là đến nơi lại khiến người khác lo lắng.
Y đang muốn từ chối lại phát hiện Vong Cơ bên cạnh từ nãy không ý kiến gì, với kinh nghiệm đọc đệ lâu năm Lam Hi Thần chắc chắn đệ mình không có phản đối. Thân là huynh trưởng yêu thương đệ đệ, vẫn là đáp ứng. Dù sao cũng không phải đi săn yêu thú cấp cao nguy hiểm gì.
Dưới trấn Thải Y, mọi việc trôi qua y như kiếp trước. Có điều vào cái lúc tên Ngụy Vô Tiện mua hai vò rượu nếp, đã đưa một vò cho Giang Trừng còn kèm thêm câu cợt nhả: "Rượu này không tệ nha. Nhưng là vẫn không bằng rượu gì gì đó hôm trước ngươi mua. Tìm chỗ nào vậy? Chỉ cho sư huynh với."
"Là Thiên Tử Tiếu." Giang Trừng theo thói quen sửa lưng Ngụy Vô Tiện. Nói xong mới sực nhớ ra cuộc đối thoại này ngu ngốc biết bao nhiêu. Lúc phát hiện ra thì đã muộn rồi. Quay phắt về phía cô Tô Song Bích, quả nhiên!
"Gia quy mười lần."
Lam Vong Cơ nhàn nhạt nói, Lam Hi Thần vẫn bên cạnh bộ dạng cười cười. Điều đó khiến hắn càng thêm căm tức cái tên óc heo kia, ăn cơm nhà Lam gia nhiều quá não mọc cỏ rồi đi.
Ngụy Vô Tiện tất nhiên cực kì đau khổ, tính tìm cớ để miễn phạt thì Giang Trừng nhéo eo hắn thật đau. Giang Trừng biết tên này nói càng nhiều càng lộ thêm tội, một mình tên đó bị phạt thì không sao, nhưng mà nghĩ lại đúng là đa số phạm quy đều có phần hắn một nửa. Nói nữa còn không phải vạch áo cho người xem lưng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...