Náo động quá mức lớn. Giang Trừng đang ngồi nghiên cứu cổ thuật cũng phải chạy ra, chỉ kịp xỏ thêm mỗi đôi hài.
"Có chuyện gì vậy?"_ Giang Trừng nhìn đệ tử Bách Chiến Phong dáng vẻ hùng hùng hổ hổ như sắp đi đánh trận, vội vàng hỏi, sau đó lại từ trên từng người nhìn thấy khuôn mặt phồng rộp đỏ bừng, còn có mấy thùng nước, nghẹn lời mãi mới phát ra được hai tiếng_"Các ngươi!"
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Giang Trừng, dù khó hình dung ra biểu hiện nhưng hắn lại đọc ra được là tủi thân.
Tủi thân? Tủi thân cái nỗi gì?! Mắc mớ gì nhìn ta.
Sau đó liền động não một chút, ngay lập tức hắn phát hiện ra nguyên nhân, chỉ là làm gì lại phải tập trung thì hắn không biết. Trước tiên hắn túm tạm người đứng gần nhất hỏi chuyện.
Hỏi xong xuôi lại mất mấy giây để tiêu hóa thông tin. Hắn không biết nên dùng từ gì để hình dung cố sự ngu ngốc này nữa... Tội lỗi tội lỗi, là tại mình hết a.
Mà, chuyện do hắn gây ra cũng phải là hắn gánh, nghĩ đoạn liền quay qua hành lễ với Liễu Thanh Ca_ "Sư tôn"_ Giọng điệu mang tính cầu khẩn chân thành, sống lưng ấy vậy vẫn thẳng tắp_ "Chuyện này là do ta hết, làm phiền người rồi... đừng trách phạt các sư huynh đệ."
Không thèm để ý đến sắc mặt Liễu Thanh Ca, các đệ tử nhao nhao lên nhận tội. Giang Trừng đoán được, hắn lại quay sang nói với những người mặt mũi sưng phù_ "Dừng! Lỗi của ta, ta nhận. Nếu các ngươi không để ta nhận ta thật sự rất áy náy, khó xử khi đối mặt với mọi người, nên là để ta giải quyết việc này đi"_ Nghĩ nghĩ rồi nói tiếp_ "Ừm... ta cũng rất vui vì tấm lòng của mọi người, nhưng mà lần sau không cần làm thế đâu."
Hắn tự bổ sung mà cười thầm: "Bách Chiến Phong làm gì có hình phạt nào, lo cái gì nha."
Giang Trừng nói rồi cũng bớt ồn ào hẳn. Mà trên kia Liễu Thanh Ca mù mờ trước mấy lời nói kia, quả thật sắp mất sạch kiên nhẫn, hai tay khoanh trước ngực xuất hiện dị động, ngón trỏ tay phải gõ từng nhịp vào khuỷu tay tay trái, khuôn mặt nhăn nhó khó ở, sợ muốn cũng không thể đen hơn.
"Ồ, vậy ý ngươi là muốn nhận phạt thay cho chúng sao?"_ Mãi hắn mới mở lời, giọng nói mỉa mai, lại có vẻ thâm sâu khó lường.
Giang Trừng cảm thấy có gì đó sai sai, hỏi lại cho chắc: "Bách Chiến Phong có thể có hình phạt?"
Mọi người: "..."
Liễu Thanh Ca: "..."
Hỏi xong mọi người cũng ngơ ra. Đúng ha, nơi này làm gì có hình phạt nào cố định, mỗi ngày lôi ra đánh tính là phạt rồi còn gì ? Liễu Thanh Ca chẳng ngoại lệ, phát hiện bản thân quá dung túng cho đệ tử, bảo sao không biết sợ là gì.
Cuối cùng phong chủ buông ra một câu làm tất cả biến sắc_ "Ngày mai xuống núi mỗi người xách năm mươi thùng nước lên đây!"_ Thật ra nếu chỉ có thế còn tốt chán, chưa ai kịp kì kèo hắn lại nói thêm_ "Đi bộ."
Mẹ nó, năm mươi thùng nước chưa đủ chết người à, còn không cho ngự kiếm. Có biết đỉnh núi này cao lắm không hả, có biết bậc thang khó leo lắm không, có biết làm như vậy là ác độc lắm không?!!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
Hayran KurguTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...