Chương 36

674 75 20
                                    

Tất nhiên cả ba không về cùng nhau, mà là Liễu Thanh Ca phóng đi trước. Vừa đáp xuống thì thấy cảnh Thảo Hi ngồi ôm cằm ở một góc, lúc đấy mới nhớ ra còn một tên đồ đệ dạo này thường xuyên vắng mặt.

"Ở đây làm cái gì, rảnh rỗi ra luyện tập cho ta."_ Liễu Thanh Ca lên tiếng nhắc nhở.

Thảo Hi giật mình, câu nói này sao quen thế, mà trước mắt hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng đứng lên hành lễ: "Sư tôn, đồ đệ đang đợi Giang Trừng để chuyển lời."

"Chuyển lời?"

"Thầy bói toán rủ hắn lên núi một chuyến..."_ Thảo Hi cảm thấy có chút lạ lẫm, sư tôn khi nào nhiều chuyện như vậy?

Tiếp đó Liễu Thanh Ca cũng không cần hỏi thêm gì nữa, bởi vì Giang Trừng về rồi. Thật ra là Liễu Thanh Ca nhìn thấy hắn vừa đi vào cái liền quay phắt vòng ra ngoài, hình như có gì đó là lạ nhưng y tạm chưa nhận ra.

Giang Trừng rất hoảng hốt. Hắn còn nghĩ đám người đó sẽ ở lại đòi công đạo, dãn được kha khá thời gian để hắn quay trở lại hình dáng con người.

Vậy mà đã về rồi! Tên Liễu Thanh Ca tự dưng nhớ nhà quá hay sao!

Bộ dạng hắn vẫn chưa trở lại bình thường, đương nhiên hắn che đi rồi mới dám vác mặt về Bách Chiến Phong. Chỉ là Liễu Thanh Ca từng thấy qua hắn, lần này sợ là phải bị nhận ra nên mới phải tạm lảng đi.

Và nơi thích hợp trú tạm nhất chính là Nhãn Chiêu Nhân.

Nói cũng không phải chỗ thân thiết gì đến nỗi rảnh thì tìm đến, bất quá coi là khách nhân ghé quán đi, sẽ chẳng có gì kỳ quặc cả.

Nhưng kỳ quặc lại ở chỗ, hắn vừa mới bước chân vào thì thầy bói toán đã sởi lởi kéo hắn đi lên núi hái dược. Thầy bói toán lảm nhảm đủ thứ hắn mới nhớ ra từng hứa như vậy, thế nhưng không thông báo gì trước cũng thật là muốn đợi hắn tự nhớ ra sao?

Nếu vậy có chờ đến mãn kiếp hắn cũng chẳng để tâm đâu. Mà kệ đi, hắn đang không tiện quay về, lên núi một chuyến cũng không sao.

Phiền phức là hắn không nghĩ tới Liễu Thanh Ca lại chạy theo hắn. Không trách hắn bất cẩn, mà phải trách Liễu Thanh Ca đường đường là một phong chủ mà suốt ngày lang thang bên ngoài. Những tưởng sau thất bại kia y sẽ tạm ở nhà buồn bã suy nghĩ các thứ, ai biết đâu y vẫn đầy đủ sức lực lẫn tinh thần đi theo hắn.

Giang Trừng cảm thấy hắn ra ngoài năm lần dám chắc gặp y phải đến ba lần.

Có lẽ Liễu Thanh Ca có điều cần thông báo nhưng Giang Trừng hắn lại chưa muốn nghe, chưa cần biết, cũng chưa cần gặp.

Cũng may hai người đang ở trong rừng rậm và tối nên Liễu Thanh Ca chưa phát hiện được, ngược lại cả hai đều nhìn thấy Bách Chiến Phong phong chủ ngự kiếm loanh quanh trên kia rồi.

Thầy bói toán cảm thán: "Thừa Loan không hổ là một trong những bội kiếm mạnh nhất giới tu tiên."

Ừ, tốt đấy nhưng y mà cứ lượn lờ như vậy sớm muộn cũng tìm thấy bọn họ.

"LIỄU PHONG CHỦ!"

"!!!"_ Giang Trừng giật mình đến nỗi bật thốt cả câu "Mẹ nó!" trước mặt thầy bói toán.

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ