...
"Ta đang chờ ngươi nói đây, mau lên!"_ Giang Trừng hắng giọng.
Mạo Tiền Vu đau thì vẫn đau nhưng không phải không nói được, ban nãy hắn vẫn một mạch nói chuyện, vậy mà giờ lại ngập ngừng. Mãi hắn mới phun ra một câu, đương nhiên cổ họng vẫn khàn đặc:
"Ngươi... là ai?"
"..."
Thảo Hi nhanh nhẹn đáp lại: "Hắn là đệ tử của Thương Khung Sơn phái, ngươi hỏi làm cái gì? Còn chưa trả lời câu hỏi của chúng ta đâu."
Thật ra, cả hai người Giang Trừng cùng Mạo Tiền Vu đều biết, nơi này không ở được lâu. Mạo Tiền Vu có người chống lưng, hiện tại hắn hại người thất bại, ắt có kẻ mò đến, mà, thiệt thòi nhiều nhất nghiêng về phía Giang Trừng.
Giang Trừng nóng lòng chờ câu trả lời, chỉ hận không thể xách ngay Mạo Tiền Vu về tra khảo. Thế nhưng đêm dài lắm mộng, chi bằng thay vì để hắn có cơ hội báo cho đồng bọn thì xong việc tại đây rồi giết luôn tiện hơn. Có điều Mạo Tiền Vu bộ dáng muốn nói lại thôi, cứ kiểu nhấp nhỏm nhoài trên đất làm Giang Trừng không thể làm ra hành động có khả năng chặn họng hắn, cực kì phiền toái.
Vẫn là Thảo Hi sốt ruột lên tiếng trước: "Mau mau nói đi, ngươi còn đợi ai đến cứu sao?! Không có đâu!"
Mạo Tiền Vu tuy đã biết nhưng nghe từ miệng người khác mới tỉnh ngộ. Đúng ha, nếu bây giờ có đến hay không hắn đều phải chết, và, hắn cũng quyết định làm một việc cho chính mình-
Nói hết tất cả!
Tâm sự này đè nặng hắn quá lâu. Chỉ vì muốn sống cùng mọi người một lần mà không tiếc lấy mạng người khác, hắn áy náy có, xấu hổ có, nhưng hơn hết là cái nhìn đầy uất hận của những người hắn đã giết. Hình ảnh đó luôn nhảy vào trên gương mặt tươi cười của mọi người, nó làm hắn muốn phát điên, thế nhưng còn có một giọng nói chèn ép hết sự dãy dụa cuối cùng của hắn, làm biến mất hết những áy náy xấu hổ, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Giọng nói đó quay đầu óc hắn xoay mòng mòng, thao túng hắn khiến hắn thà chết luôn còn hơn, nhưng không được, giọng nói đó thật sự thao túng toàn bộ tinh thần hắn.
Vì vậy, hắn không thể nói ra được với ai. Hắn dần dà nhận ra bản thân cô độc, xung quanh đều là ảo ảnh vây nhốt hắn, đều giả tạo. Sớm muộn cũng chết, nói hết một lần rồi rời đi trong thống khoái, thực tốt, tính như vậy ngược lại hắn còn nhiều thời gian là đằng khác.
Tốt!
Giang Trừng xem sắc mặt Mạo Tiền Vu thoáng chốc trở nên vui mừng, tự động tăng thêm cảnh giác xung quanh. Nhưng hắn ngay lập tức biết là lo lắng vô ích, vì Mạo Tiền Vu bày ra vẻ mặt đó, hắn hiểu, cũng đã từng như vậy giải thoát bản thân.
Là, khi hắn chèo chống Giang gia trở lên cường đại, nuôi nấng Kim Lăng lớn khôn, hết thảy đều quy về kết cục tốt. Nhưng, hắn ngày ngày không yên ổn, tâm luôn bị dày vò chỉ có thể cầm lấy Trần Tình mà lau chùi, gửi tâm tư vào đó, sau này lại bị đày đoạ từ tâm ma trong người, đau vô cùng. Đến khi bỏ hết xuống, đều có thể mỉm cười thật thoải mái.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...