Hai sư đồ kia rời đi Giang Trừng mới có thời gian suy nghĩ về vấn đề hôm nay. Trận pháp hôm nay là hắn không tiếc vung của cải nhân lực để dày công cải biến, đã đưa vào thử nghiệm vô số lần với các cách khác nhau. Có thể coi là một chiêu mấu chốt trong kế hoạch.
Nhưng mà Liễu Thanh Ca phá hủy quá dễ dàng.
Y mạnh là điều đương nhiên. Chỉ là Ôn Nhược Hàn đến đâu vẫn không biết được, nghe nói, cả Nhiếp Minh Quyết liên thủ với Lam Vong Cơ đều chưa chắc ngang cơ với hắn. May có Kim Quang Dao trong trận phản chiến thì Xạ Nhật mới hoàn toàn kết thúc.
Đã như thế, mấy năm qua sự chuẩn bị của hắn là vô ích sao? Càng nghĩ càng thấy tức, tốc độ và cơm cũng nhanh hơn, sau đó liền rất khó khăn nuốt xuống.
Cơm ở Bách Chiến Phong có vẻ... không hợp khẩu vị Giang Trừng.
À không, không phải hắn chê hay gì đâu, đồ ở đây tốt hơn gấp vạn lần Lam gia. Chỉ là, vẫn quá nhạt nhẽo.
Ở nhà, hắn không cần ăn chung nên muốn ăn gì thì ăn, có kinh khủng thế nào nhưng hắn thấy thích là được. Mẹ hắn cũng không có dị nghị gì với thường thức của hắn, bốn người ngồi dùng bữa rất ngon miệng.
Tất cả cũng tại Ngụy Vô Tiện đời trước rèn cho hắn cái khẩu vị lạ đời này. Không có ớt nuốt không trôi...
À mà hồi còn ở Vân Thâm cầu học hắn đương nhiên nuốt không vô đồ ăn nhà họ. Cả năm trời dùng bữa đều là ra ngoài mua cao lương mỹ vị về, những lúc như thế hắn đều tặc lưỡi: "Chậc, có tiền không dùng để làm gì? Việc gì phải làm khổ cái thân". Cứ thế cho đến khi kết thúc cầu học, hắn ngày nào cũng ăn cơm bên ngoài. Nhiều lúc Ngụy Vô Tiện còn mặt dày đòi ăn chung với hắn, không thành vấn đề, Giang đại gia liền cấp hắn một phần, nhưng mà Ngụy Vô Tiện rất đen đủi, lần nào cũng bị Lam nhị công tử bắt được. Sau đó... chép gia quy đến không cầm được đũa. Thật là làm Giang Trừng hồ như càng thích ăn ớt cay để cười vào mặt Ngụy Vô Tiện.
Dương Nhất Huyền thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Giang Trừng liền nhận ra hắn không muốn động đũa, sợ hắn chưa quen nơi này, quan tâm hỏi:
"Sư đệ, ngươi không khỏe sao?"
"Không có"_ Giang Trừng vẫn nhìn chằm chằm vào bàn ăn, thật miễn cưỡng nói ra câu này.
Mấy đệ tử khác còn đang mải tranh cướp đồ ăn, mãi đến lúc Dương Nhất Huyền lên tiếng mới phát hiện Giang Trừng còn chưa cầm lên bát cơm. Lúc đó cả lũ ngượng ngùng dừng lại, hỏi han:
"Giang Trừng, ngươi không muốn ăn? Ây, không muốn cũng phải ăn đi, hôm nay vận động nhiều như vậy, nên ăn hồi sức."
"Huynh nói đúng lắm! Nào, đệ muốn dùng gì ta gắp cho."
"Hay là dùng bánh hoa quế nhé."
"Ngươi bị ngu à, bánh hoa quế là để tráng miệng thôi. No nổi sao?! Giang Trừng, dùng thịt canh thịt sườn đi."
Trước sự quan tâm vô bờ của các sư huynh đệ, nói hắn không cảm động là giả nhưng cũng không biết nói gì luôn, chỉ có thể cười cười, bộ dạng cực kì bất đắc dĩ nhận lấy chén thức ăn. Cho đến khi có người hỏi:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...