Lạc Băng Hà cả đêm đều cùng Mộng Ma loay hoay tìm cách cưỡng chế mở ra kí ức của Giang Trừng. Phải nói có cái gì đó nằm ở Giang Trừng mà sư tôn dấu hắn, liên quan đến gì cũng không quan trọng, nhưng liên quan đến sư tôn liền phải tìm hiểu.
Dạo gần đây Thẩm Thanh Thu nhiều lần hỏi hắn có thể lại dùng Tâm Ma không, tất nhiên hắn sẽ đáp ứng ngay nhưng là tỉ lệ cao "Lạc Băng Hà" sẽ lại tìm đến. Với cả Tâm Ma cũng phong ấn lâu lắm rồi, giờ đi lấy cũng hơi phiền. Cuối cùng hắn từ chối, không quên hỏi lại sư tôn là muốn dùng làm cái gì, y nói muốn đưa Giang Trừng về, thế thôi.
Chả nhẽ sư tôn chỉ vì thế liền muốn giải phong ấn Tâm Ma? Quá bất thường!
Thế là hắn đành phải tìm hiểu thân phận Giang Trừng, xem xem rốt cuộc vì cái gì sư tôn một mực muốn giúp hắn. Có thể có ẩn tình!
Nhưng vật vã nửa ngày cũng không tìm được cánh cổng mở kí ức như mọi khi, hắn chẳng có phong thái ma tôn chút nào mà uể oải than vãn với Mộng Ma: "Lão nói cho lão một tháng lão sẽ mở được, bây giờ là thế nào hả? Sư tôn còn đang đợi ta nấu bữa sáng đây."
Mộng Ma trề môi, khinh bỉ nói: "Xác thực mở được, nhưng ngươi chẳng phải là người đem hồn phách thả vào người hắn sao? Nếu có sai sót cũng tại ngươi."
Lạc Băng Hà đanh mặt lại: "Cái gì? Lão nghi ngờ lăng lực bản tôn?"
Mộng Ma cũng không vừa đáp lại: "Không phải thì kí ức hắn đâu?!"
Lạc Băng Hà không muốn lại mất thời gian so đo với một lão già, liền trở về đi tìm sư tôn. Ấy nhưng cái người hắn mong nhớ đó cũng không nhàn hạ đợi hắn làm bữa sáng.
Thượng Thanh Hoa mắt nhắm mắt mở địa nhìn Thẩm Thanh Thu rõ ràng khó khăn chồng chất vẫn ra vẻ thanh cao, trên mặt ngược lại càng viết lên dòng chữ "ta khổ quá mà" thì tỏ vẻ không muốn quan tâm. Vị hảo bằng hữu này mới sáng ra đã chạy tới làm phiền hắn, vốn còn tưởng đại nhân có gì sai bảo đây, hóa ra lại là kể khổ.
Lại nói, Đại Thần Đâm Máy Bay Lên Giời mặc kệ Dưa Leo huynh không phải vì hắn vô tình thấy khó không giúp, mà là, hắn cũng có nỗi khổ.
Thẩm Thanh Thu nhắm chặt mắt, sa sẩm mặt mày hướng Thượng Thanh Hoa nói: "Huynh nói xem, ta nên làm thế nào bây giờ?!"
Thì Thượng Thanh Hoa biết hắn muốn kể khổ, thế nhưng Đại Thần cũng không phải đi guốc trong bụng hắn, hỏi thế này ông nội Đại Thần cũng không trả lời được có biết không?! Y rung đùi hỏi lại, miệng vẫn lấm lét hạt dưa: "Huynh nói rõ một chút đi, ta thật chẳng biết ngươi muốn hỏi cái gì ấy."
Thẩm Thanh Thu thở dài, đáng vẻ vô cùng sốt ruột: "Hệ thống đợt trước giao nhiệm vụ thời hạn hoàn thành trong một năm, hiện tại rút một phát xuống còn ba tháng. Ai chao, hệ thống đúng là biết hành hạ ta mà! Nếu thế không phải chỉ còn hơn một tháng sao?"_ Nói xong lại phe phẩy chiết phiến cho đỡ căng thẳng.
"Vậy huynh kệ đi, cũng đâu phải lần đầu thụ phạt. Huống hồ điểm của huynh nhiều không đếm xuể, đến lúc đem ra dùng là ổn mà."
Thẩm Thanh Thu trợn mắt lườm hắn một cái: "Huynh bị điên à, lần trước "nâng cấp" không biết ăn cái loại virus gì, lại ghi phạt là phạt, có trời cũng không cứu được ngươi! Với cả điểm của ta rõ ràng dùng không được, ngươi có dùng được không mà nói."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...