Chương 39

543 62 48
                                    

Thầy bói toán từ đầu giữ phong thái ung dung tự tại, cảm giác như không có gì làm y bất ngờ được, bất chợt lại thay đổi thái độ trở nên cực kỳ nghiêm túc.

"Vân Mộng ở thế giới khác."

Cả hai người Giang Trừng và Nhiếp Hoài Tang đồng loạt nhìn về phía thầy bói toán, hiển nhiên chưa tiếp thu được. Câu nói này như sét đánh ngang tai, nghe phát hiểu luôn. Vấn đề là, lý nào lại vậy?!

Vốn định phản bác là Nhiếp Hoài Tang cũng ngậm miệng, vì khí chất của ông thầy kia thay đổi còn nhanh hơn chớp mắt. Là cực kỳ nghiêm túc!

Cũng không đợi người nói gì, thầy nói tiếp: "Mấy vấn đề khác ta tạm không nói. Trước mắt-"_ Thầy chỉ Nhiếp Hoài Tang_ "Phải bảo đảm tiểu tử này không bị lọt vào tay người của Định Nhẫm Cung."

Lại là Định Nhẫm Cung! Kỳ lạ, lực lượng hùng hậu như thế mà không ai biết chắc chắn là do ở ẩn, vậy mà lần này dám giữa thanh thiên bạch nhật gây chiến với môn phái lớn nhất... Không thể nói được mục đích của chúng, nhưng Giang Trừng chắc chắn vì tên Nhiếp Hoài Tang này xuất hiện!

Trái lại Nhiếp Hoài Tang mang một mặt mộng bức, vì cái quái gì chỉ có đi tìm con hoàng tước cưng xổng mất trên núi mà lâm vào tình cảnh này. Bị đưa đến thế giới khác, lại còn bị nhắm đến! Ôi mẹ ơi, hắn chỉ là một thiếu niên bình thường đến không thể bình thường hơn thôi mà.

Nhiếp Hoài Tang đã cảm thấy bản thân đủ đen đủi rồi mà lại nghe Giang Trừng nói: "Vậy giết hắn nhé? Như vậy ai cũng không bắt được."

Tin được không, người huynh đệ của hắn, người quen duy nhất của hắn ở thế giới này, người hắn hiện tại trông cậy lại muốn giết hắn!

Quá nhọ!

Thầy bói toán trầm mặc chốc lát mới cất tiếng: "Có thể, nhưng ta nghĩ ngươi sẽ hối hận. Chí ít đó là chuyện của về sau... Với cả cũng có nhiều người cần hắn, nên là ngươi tốt nhất đừng nghĩ đi."

Nhiếp Hoài Tang: Ta khi nào quan trọng đến như vậy?

Giang Trừng tựa như bị thầy khuyên động tới rồi, cũng không nghĩ loại trừ Nhiếp Hoài Tang nữa. Thay vào đó hắn lại nghĩ bảo vệ tên này thế nào, không lẽ lại mang về Thương Khung Sơn?

"Nghĩ sao làm vậy. Trước sau gì hắn sẽ thực hiện vai trò của mình thôi, chính ngươi cũng cần đến hắn."_ Thầy bói toán nói với Giang Trừng, sau đó hướng ra cửa động nhìn, không nói gì thêm.

"Nghĩ sao làm vậy"? Cái này mỗi người hiểu một kiểu. Như Giang Trừng sẽ mang hắn về Thương Khung Sơn, còn Nhiếp Hoài Tang nghĩ hắn sẽ giết mình...

Cuối cùng ngoài sợ ra thì Nhiếp Hoài Tang còn có thể làm gì chứ, chỉ có thể bất lực tùy người sắp xếp. Bất lực như vậy, hắn có nên ôm chân Giang Trừng không?- Ngay lập tức liền bác bỏ suy nghĩ này, có khi chỉ cần lại gần y cái mạng liền mất oan quá.

Nửa ngày trời Giang Trừng mới ngộ ra, cái ông thầy bói hắn nghĩ là dởm có gì đó không giống bình thường. Có khi ổng là hàng thật cũng nên... Nhưng, tại sao, tại sao và tại sao? Thế giới khác là ý gì, có phải là âm phủ không? Hắn liếc họ Nhiếp kia một chút, xác nhận là người sống mới thở phào.

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ