Chương 38

603 74 19
                                    

Mà không có linh lực cũng không làm hắn lú được đúng không? Vậy tại sao hắn lại làm rớt Tam Độc hả, hả, hả?!!

Thế là hắn lại nhảy vào phòng Liễu Thanh Ca. Không sai, Tam Độc chính là ở đây, còn được đặt gọn ở trên bàn.

Nhiếp Hoài Tang thấy hắn chạy đi còn tưởng hắn bỏ mình lại- một cái nơi cực kì xa lạ thì hú hồn. Nhưng thấy hắn quay lại thì còn hú hồn hơn gấp vạn lần, theo thói quen mà gọi: "Giang huynh?"

Giang Trừng: "Cái gì?"

...

Cả hai người: "A!"

"Ngươi biết ta?"_ Giang Trừng khó tin được, một kẻ xuất hiện theo kiểu mờ ám như vậy lại biết hắn.

Nhiếp Hoài Tang dò xét Giang Trừng lần nữa từ trên xuống dưới... Nếu không nhờ Tam Độc chắc hẳn cũng chả nhận ra được. Giang Trừng hắn gầy đi rất nhiều, khí chất lại thay đổi, trang phục cùng kiểu tóc thay đổi nốt, hơn nữa hắn là người cơ mà... Lần đầu tiên Nhiếp Hoài Tang khó tiếp thu một điều gì đến vậy, nhưng nhìn kĩ dung mạo giống Ngu phu nhân có một không hai kia của hắn thì triệt để thừa nhận.

"... Công tử tên Giang Trừng đúng chứ?"_ Vẫn là nên hỏi tránh nhận lầm người.

"Chính là ta. Ngươi mau mau nói, sao ngươi lại biết ta?"_ Giang Trừng sốt ruột hỏi.

"Giang huynh đừng đùa, chúng ta vẫn là có quen biết mà." Không lẽ không gặp có vài hôm thì quên ta luôn à?_ Lần đầu Nhiếp Hoài Tang cảm thấy nói chuyện mà không có quạt thật khó khăn.

Giang Trừng vui vẻ ra mặt. Hắn mừng rỡ kéo Nhiếp Hoài Tang đi xuống trấn nói chuyện, đây chính là người nắm manh mối giúp hắn lấy lại kí ức. Nhưng đi được vài bước hắn bỗng nghe thấy tiếng nhiều kiếm khí va chạm, pha lẫn vài tiếng linh khí bổ trợ ở rất xa.

Vậy là xảy ra chuyện không ổn!

Hắn lúc này không quan tâm bản thân hết linh lực, ngay lập tức chạy qua đó. Một trận đại chiến hiện ra trước mắt làm hắn khó mà chấp nhận. Trước giờ thiên hạ vẫn luôn yên ổn, cớ gì đùng một cái hỗn chiến đổ xuống? Lại còn ở ngay trước đại môn Bách Chiến Phong!

Hoang đường! Quá hoang đường!

Chuyện này không một dấu hiệu báo trước cứ thế ập xuống khiến tất cả đều chưa kịp chuẩn bị cái gì, thành ra chống không lại. Liên tiếp thân ảnh ngã xuống, có bạch y có hắc y, nhưng bạch y tức đệ tử Thương Khung Sơn lại ngã xuống nhiều hơn.

Bọn hắc y nhân kia rất đông, tựa hồ đã tập trung từ rất lâu chỉ đợi ngày này. Ra tay ác liệt, không biết có ý định giết tận hay không nhưng Giang Trừng mắt thấy hầu hết đệ tử ngã xuống đều không còn sức lực, sớm bất động. Còn nữa, người mình thì toàn người trẻ dạ, không dám đoạt đi mạng người, liên tục bày ra thủ thế khiến cho thực lực đều mất đi mấy phần.

Đầu óc xoay chuyển một vòng, trước mắt bỗng trở nên trắng xoá. Hắn không thở được! Quá khó chịu! Đây là cảm giác gì?

Hắn không biết... nhưng hắn sợ hãi.

Hắn gần như mất hết bình tĩnh, hơi thở dồn dập. Nhưng chẳng chốc lát, hắn đã kìm nén được cảm giác sợ hãi này, lúc ấy hắn nháy mắt đã mang theo cực hận cùng sát ý, gầm lớn rồi lao vào cắn xé đám hắc y nhân.

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ