Hai người bất động một lúc lâu, cuối cùng Giang Trừng là người đầu tiên cử động, cẩn thận đứng lên. Cũng thật điên cả người, hắn thì không có gì để nói rồi mà Liễu Thanh Ca còn im lặng, nếu cứ thế này thà để hắn ra ngoài cho rồi, quá ngột ngạt.
"Khụ... Ngươi có sao không?"_ Liễu Thanh Ca ái ngại hỏi.
"Không- không sao." Cái đuôi của lão tử chắc chắn bị bầm tím rồi, mẹ nó chứ.
...
Thôi được rồi, có gì nói thẳng luôn là được chứ gì, thân phong chủ một đỉnh chả nhẽ tra không ra việc nhỏ này. Với suy nghĩ đó Liễu Thanh Ca vào luôn vấn đề chính: "Ngươi hôm nay sao ăn mặc kì cục như vậy, định dấu diếm cái gì phải không?"
"Ta nói không có, ta thích mặc gì còn cần người khác quản à?!"_ Giang Trừng cực kì cứng miệng, mặc dù hắn ăn mặc có hơi kì quặc thật.
Quấn khăn đầy đầu rồi còn khoác thêm ngoại y trên đồng phục của Bách Chiến Phong, nhìn vào thấy rất rườm rà, dẫu biết vậy nhưng làm gì còn cách khác. Thời hạn thì chưa hết, cũng tại bọn Thẩm Thanh Thu ở đó làm hắn phải về sớm, mà theo dự đoán thì hết hôm nay mới trở về bình thường được... cuộc sống của hắn thật chưa bao giờ là dễ dàng mà.
Cái Liễu Thanh Ca sấn đến giật ra những thứ y cho là "rườm rà", động tác dứt khoát vô cùng. Giang Trừng cả kinh, lắp bắp tìm lời giải thích: "À... không... đó là- ah~"
Tiếng rên ngọt đến đáng sợ.
Giang Trừng giật mình cật lực lùi lại phía sau, lấy tay che miệng, mắt trợn tròn lên vì không tin mình có thể phát ra loại âm thanh ấy. Phút chốc định hình được Liễu Thanh Ca vừa làm cái gì, y thế mà dám tự tiện động vào tai hắn- vì thẹn quá hóa giận, mắt hắn đỏ ngầu mà tức giận nhìn người kia.
"Khụ khụ, xin lỗi..."_ Liễu Thanh Ca chân thành mở lời, ai ngờ nhận lại là một phát cắn đau điếng của hắn.
Giang Trừng không biết từ khi nào lại mọc ra răng nanh, nhào đến táp vào vai trái Liễu Thanh Ca rồi phóng thân ra ngoài cửa sổ gần nhất tẩu thoát. Khi chạy đi còn liên tục chửi "Tên khùng!" rất khủng bố làm kẻ ở lại chết đứng tại chỗ.
Đối với Giang Trừng mà nói, tầm này còn giữ lễ làm gì nữa, hắn lại nhịn Liễu Thanh Ca lâu lắm rồi. Năm lần bảy lượt phá chuyện của hắn rồi làm như đấng cha mẹ không bằng, việc gì cũng muốn quản. Nhưng mà... tại sao hắn phải gia nhập Thương Khung Sơn phái?!!
Nhiều phiền phức như vậy, đáng lẽ hắn nên đơn độc hành động mới đúng, nếu thế sẽ không đi đến nước này- chuyện gì cũng không nhớ.
Càng nghĩ càng rối rắm, bước chân của hắn cũng dần chậm lại, cuối cùng dừng hẳn ở dưới chân núi. Lúc nãy hắn đi đường thẳng dốc xuống dĩ nhiên không bắt gặp ai, và xung quanh chắc chắn cũng không thể xuất hiện người nào được, nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến hắn không nói lên lời.
Dù sao cũng là chân núi Bách Chiến Phong, không đến mức kỳ dị như vậy chứ?
... Quá đỉnh! Thật sự quá đỉnh! Rất tuyệt vời!! Xin cảm ơn!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...