Chương 19

1K 132 21
                                    

Thẩm Thanh Thu có một người bạn chuyên cùng hắn buôn dưa- phong chủ An Định Phong. Lúc Giang Trừng muốn rời sang đỉnh khác, hắn ngỏ ý muốn y có thể theo Thượng Thanh Hoa để người bạn thân của hắn chiếu cố, vì y mới đến đây chưa hiểu hết cách hoạt động nơi này.

Không xoắn xuýt, Giang Trừng nhanh chóng lên An Định Phong tạm thời.

Có vẻ chưa ai hiểu tính cách của Giang Trừng nên mới gợi ý cho hắn lên đây. Nếu biết được có đánh chết Thượng Thanh Hoa cũng không dám nhận tiểu đệ tử này.

Tuổi còn nhỏ mà chẳng biết lấy đâu ra khí phách cùng tự tin thay đổi hết thảy An Định Phong từ tổ tạp dịch thành tổ khổ sai.

Thượng Thanh Hoa mới từ Bắc Cương về liền xót thương nhìn đám đệ tử gầy đi một vòng, chỉ sợ gió thổi cũng bay mất. Nhưng sau đó lại nhận được thập phần an ủi từ kho kim tài đã nở ra gấp ba kia, chỉ là Giang Trừng có vẻ chưa hài lòng, tiếp tục kiếm thêm, còn nói là sợ hết làm cho Thượng phong chủ lần nữa lâm vào hoang mang.

Cả An Định Phong kêu gào trong đau khổ. Tiền tài từng ấy có cho cả Thương Khung Sơn phái đập phá trong ba năm vẫn chưa hết có được không, kiếm tiền cũng không phải trách nhiệm của An Định Phong có biết không?

Không, Giang Trừng không biết.

Hắn chỉ biết phong này sẽ lo phần cơm, áo, gạo, mắm, muối... Mà hắn hầu như cả đời cũng lo chuyện này nên trong đầu chỉ có tiền, tiền, và tiền. Mới lên lại thấy cả đám an nhàn ở trong An Định Cư cắn hạt dưa, nổi lên xúc động vận động cả lũ điên cuồng kiếm tiền về.

Thượng phong chủ ngày ngày bị tân đệ tử bắt kiểm kê sổ sách, nhiều đến nỗi còn không có thời gian đi hầu hạ con trai gã. Ai oán không dứt nhưng không biết kêu vào đâu, đành đẩy Giang Trừng sang Thiên Thảo Phong.

Mộc Thanh Phương nghe Thượng Thanh Hoa giới thiệu một đệ tử rất chăm chỉ, liền cao hứng nhận hắn về thử.

Mấy ngày liền sau đó, ngày nào An Định Phong cũng phải chạy lên Thiên Thảo Phong tu sửa đến mấy lần. So với trước kia hắn còn ở cũng không khác là bao, đệ tử An Định Phong vẫn mất ăn mất ngủ, hục mặt lao động như trâu bò.

Mộc Thanh Phương đã biết mình bị hố. Giang Trừng quả thật rất chăm chỉ, chăm chỉ muốn chết người! Y chịu không nổi bèn khuyên thật hắn nên đến Khổ Hành Phong.

Trước lời khuyên đầy tính chân thành, sâu sắc, hắn cất bước lên Khổ Hành Phong. Cuối cùng hắn cũng tìm được nơi phù hợp với mình.

Khổ nỗi, hắn thích nơi này nhưng người ở đây lại không thích hắn. Nói bọn họ sắp bị hắn hành chết, khóc lóc cầu xin hắn bỏ đi nơi khác. Gì chứ, hắn mới thuận tiện thêm có mấy cái luật đơn giản a, cũng không có bắt các người theo gia quy Lam thị.

Nhìn nhiều người cầu xin như vậy hắn cũng không tiện mặt dày ở lại. Đương ngồi thở dài trong tửu lâu, lại nghe mọi người nói Tiên Xu Phong là nơi nên vào nhất.

Giang Trừng lên Tiên Xu Phong, vào được ba bước liền chạy chối chết ra ngoài, chẳng dám ngoảnh đầu lại.

Lên Khung Đỉnh Phong cũng không ở được hai ngày. Đối với hắn nơi này còn muốn ép hắn quay lại thời gian làm tông chủ, sổ sách các thứ rất nhiều nhưng toàn việc nhỏ nhặt, vô cùng nhàm chán.

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ