Giang Trừng nói xong còn kèm theo tuyệt chiêu tất sát của mình.
Mỉm cười. Cười thật rạng rỡ. Cười thật chói lóa để tăng độ hảo cảm.
Phòng bị của Ôn Tình đổ rạp xuống, Giang Trừng thành công lấy hết hảo cảm từ nàng. Dù gì mấy khi nàng gặp được đứa trẻ dễ thương như vậy.
"Lạc đường à... Được rồi, vào trong rồi nói." Ôn Tình mời Giang Trừng ngồi xuống, rót trà cho hắn. Hương trà thảo mộc bốc lên giúp tinh thần hai người thoải mái, đặc biệt là Giang Trừng đang bị lạc.
"Ta xưng Ôn Nhu, tự Ôn Tình, tiểu huynh đệ muốn gọi thế nào cũng được. Còn ngươi là ai? Người Lam gia à?"
Đúng là tính cách Ôn Tình rất thoải mái. Giang Trừng cũng không khách sáo, uống một ngụm trà mới nói.
"Ôn Tình cô nương có vẻ ngang tuổi tỷ tỷ ta. Ta gọi cô là Tình tỷ nhé?"
Ôn Tình rất ngạc nhiên vì hắn cứ như vậy mà nhận nàng sư tỷ, lại nghĩ đến người này có thể làm bạn với Ôn Ninh, nhận thêm một cái sư đệ cũng tốt. Vị huynh đệ lại còn rất đẹp nữa, nàng có tính là hời không?
"Đệ cứ tự nhiên."
Giang Trừng chưa bao giờ ghét Ôn Tình. Nhận nàng làm sư tỷ, sau này có xảy ra chuyện gì thì lấy quan hệ hai người cũng dễ bảo vệ nàng hơn mà không bị nàng nghi ngờ.
"Đệ là Giang Trừng, tự Vãn Ngâm. Nhi tử của Vân Mộng Giang tông chủ, đang trong thời gian theo học ở Cô Tô Lam thị."
"Bội kiếm của đệ đâu. Làm thế nào mà bị lạc ở đây?"
Biết Ôn Tình chính xác là cũng bất mãn với cách làm của gia tộc mình, chẳng qua nàng thuộc dòng nhánh không làm gì được. Giang Trừng nói thẳng:
"Chả là đệ đi diệt thủy quỷ dưới trấn Thải Y, không ngờ nó lại là Thủy Hành Uyên đã hình thành linh tính. Với lại, đệ đoán Thủy Hành Uyên này do Ôn thị đuổi xuống, sau đó đệ không trụ được liền rơi xuống nước, trong lúc trôi tới đây bội kiếm cũng rơi mất."
Cả hai liền đi vào trầm mặc, Giang Trừng nói xong cũng thấy mình đang đùa đi, thế quái nào lại trôi đến đây được. Ôn Tình ban đầu nghe Giang Trừng nói cũng thấy có lỗi vì gia tộc mình nhưng nghe đến câu cuối... Tiểu đệ này đang bịa chuyện à?
Không tránh khỏi nghi ngờ, Ôn Tình hỏi lại: "Đệ nói thật?"
"Cái này, ta cũng không biết tại sao còn sống nhưng lời ta nói đều là thật!"
Nhìn lại bộ dạng Giang Trừng quả thật không gây nguy hiểm gì. Sơ qua liền thấy trang phục dính chút bụi, nhìn nét mặt có vẻ khá mệt mỏi, chắc là đi lạc thật. Tuy tu vi cũng cao đấy nhưng không có bội kiếm, vả lại Ôn Tình quanh năm nghiên cứu y dược chưa gây thù với ai, Giang Trừng đến đây chắc chắn không phải có âm mưu.
"Được rồi, ta tin. Nhưng mà ở đây cách Vân Mộng khá xa, ta không ngự kiếm đưa đệ về được."
"Xa? Cho đệ hỏi đây là nơi nào vậy?"
"À, quên nói. Nơi này là Kỳ Sơn, đa số thời gian ta ở đây, hằng ngày đệ đệ ta sẽ ghé qua học hỏi y thuật."
"Cái gì, tận Kỳ Sơn?!" Giang Trừng đoán không nổi bản thân trôi đến tận đây, cứ ngỡ là Ôn Tình hành tẩu nghề y gần Cô Tô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...