Chương 6

1.7K 180 28
                                    

Quanh hồ Bích Linh giờ loạn thành một tràng, khắp trời toàn bóng trắng phiêu dật bay qua dạt lại theo chỉ đạo tìm người khắp nơi. Ở một góc có kẻ đàn khúc vấn linh, ở một nơi có người đi qua đi lại nhìn loạn con mắt.

Không cần người bàn đến quy mô, đây nhất định là việc Lam gia phải làm.

Cuối cùng sự hỗn loạn cũng tạm dừng. Lam Khải Nhân đợi Giang gia sốt ruột đến muốn mòn gót giày, nhưng nhìn người vừa đến Lam lão đầu không khỏi rùng mình một cái.

Người đến vậy mà chỉ có Ngu Tử Diên cùng hai thị nữ, đằng sau lác đác vài bóng tử y. Ai chả biết Ngu phu nhân rất trân trọng Giang Trừng, gọi Giang Trừng là tâm can bảo bối, là lẽ sống của nàng cũng không quá. Lam gia sắp được diện kiến Tử Tri Chu có đúng không?

May mắn thay, ngoại trừ khuôn mặt như Tu La rơi xuống phàm trần thì Ngu Tử Diên không có manh động đem quất hết đám người này.

"Lam lão tiên sinh, ngài tìm được người chưa?" Ngu Tử Diên chào hỏi kết hợp đi vào trọng tâm.

Lam Khải Nhân thấy hơi khó xử, "Ngu phu nhân, chúng ta vẫn đang tìm. Chỉ là... Giang tông chủ không tới sao?"

Vừa nhắc đến Giang Phong Miên, không khí xung quanh lại lạnh thêm mấy phần. Mặc dù không muốn trả lời nhưng Ngu Tử Diên rất kính trọng thầy của nhi tử, cố nghiến ra mấy chữ:

"Giang tông chủ có việc bận. Không đến!"

Lam Khải Nhân thất vọng thật sự về vị Giang tông chủ này. Nhi tử nhà mình gặp nguy hiểm mà không lo lắng sao?

"Vậy... ngộ nhỡ..."

"Lam tiên sinh bình tĩnh, a Trừng vẫn còn sống." Nói đoạn liền đưa ra một chiếc chuông bạc khắc hoa sen chín cánh tinh xảo, còn có một chữ "Trừng". Lắc lắc vài cái, chuông bạc lại chỉ kêu lên một tiếng.

Lúc này Lam Khải Nhân cùng toàn thể đệ tử Lam gia mừng muốn khóc thét, quả núi nặng ngàn cân cũng được gỡ xuống. Đây chả phải chuông bạc đặc biệt của người Giang gia hay sao! Thật may mắn vì Ngu phu nhân giữ nó. Trong lòng bọn họ vui đến nỗi muốn khóc một dòng sông, ngoài mặt vẫn là xốc lại tinh thần chăm chú tìm người, thầm bảo sao Ngu phu nhân không dùng Tử Điện nói chuyện với bọn họ.

Thật sự Giang Trừng mà có chuyện gì bọn họ cũng không biết tạ tội ra làm sao.

Thế là Lam Khải Nhân cùng hai đứa cháu yêu quý với Ngu Tử Diên ngồi xuống nói rõ một chút.

Hình như Lam lão đầu đã quên mất chuyện gì đó khá quan trọng, nhưng trước tiên...

Lam Khải Nhân: "Hi Thần, thuật lại chi tiết từ đầu đi. Ban nãy gấp quá ta cũng chưa nghe hết."

Lam Hi Thần: "Thúc phụ, Ngu phu nhân. Người dân dưới Thải Y trấn báo lên có thủy quỷ quấy rối, nhờ diệt trừ. Ta có thử thả lưới nghĩ tưởng sẽ bắt được một hai con, nhưng muốn bắt bao nhiêu liền có bấy nhiêu. Biết không đơn giản nên về tìm Vong Cơ trợ giúp, vừa lúc Ngụy công tử và Giang công tử đi ngang ngỏ ý muốn giúp, Hi Thần cũng đồng ý. Lúc tiến vào hồ Bích Linh bất chợt xoáy nước dâng lên bao vây tất cả lại, tấn công dồn dập. Giang công tử..."

[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ