Thấy Giang Trừng không che dấu thái độ khinh thường chính mình, tên kia lại nổi đóa lên: "Ngươi không có ý thức sao, không cảm thấy bản thân ngươi để người khác phát tởm à? Cha mẹ ngươi không dạy dỗ-"
"Ngươi dám nhắc!"_ Giang Trừng trừng mắt lạnh lẽo mà lườm hắn, quanh thân liên tục tỏa ra áp lực bức người, để những người có ý định rời đi cũng lại không nhúc nhích. Nếu vừa nãy buồn nôn vì kì thị thì giờ là buồn nôn vì áp lực.
Tên kia chính xác run cầm cập sắp không đứng nổi, môi mấp máy muốn nói gì đó. Lúc ấy đầu Giang Trừng vụt qua ý nghĩ, đánh hắn một trận thừa sống thiếu chết cũng ổn nhỉ, chính mình vẫn là người thường cơ mà.
Một bên Nhiếp Hoài Tang từ chối tham gia nháo.
Hẵng còn may cho tên kia, một cái tiểu nhị liền chạy ra rồi. Tiểu nhị giọng mềm mềm tiếp đón Giang Trừng: "Khách quan, mời đi."
"Hừ."_ Hắn mất hứng phất tay đi theo tiểu nhị, để ngoài tai mấy lời bàn tán đang nổi lên. Nhưng tên kia thấy chết không sờn, có ý định tự tay ném hắn ra ngoài nên lúc tên đó nhào đến, Giang Trừng đã nghĩ nghĩ có nên đem chân hắn đoạn đi không...
Bất chợt tiểu nhị ban nãy đảo thân đã đứng trước mặt tên kia, đem một tay cầm cổ hắn nhấc lên, để sát lại mặt mình, trợn mắt cảnh cáo: "Này khách của ta, quán nhà ta, ngươi chớ làm càn!"
Ngoài tên kia bị nàng trừng, người khác sẽ không thể thấy trong đôi mắt ấy có bao nhiêu đáng sợ cùng nhẫn tâm, nhưng hắn tự giác cảm nhận đó chắc chắn là địa ngục sâu thẳm, bị khảm vào rồi khó thoát ra. Chưa kể, giọng nói này vừa trầm vừa ồm, có điểm kinh dị, so với vừa nãy nhu nhu thanh âm quả thật không tưởng sẽ cùng ở trên một cơ thể phát ra.
Sau đó, nàng đỡ khách nhân ngồi trên ghế, vuốt vuốt nếp áo cho hắn, cười lấy lòng: "Khách quan đừng làm khó chúng ta nha, ngài nhân nhượng bỏ qua chẳng phải là, chúng ta vô cùng cảm kích."_ Nàng xoay tên đó hướng mặt đến chỗ không có người, lại tiếp tục giọng điệu tiếp đãi khách quan_ "Ngài hảo hảo dùng bữa, cần gì có thể gọi người mang lên, ta đây lui trước."
Giang Trừng cười lạnh, người cũng xong rồi còn trang tiếp đãi bộ dáng làm cái gì, cho ai xem? Người chung quanh người đảm bảo là biết tên kia hết đời rồi đi. Người còn sống tốt nào có ai giây trước còn hùng hổ, giây sau lại là ngồi ngẩn ngơ thế kia.
Tuy rằng còn thở, nhưng mà không sống. Hắn thở dài lần nữa: này xui cho ngươi.
Vốn chỉ muốn thuê phòng ở lại một lúc rồi đi, nay lại có thêm tâm tư phân ở khách lâu này. Nhất là tiểu nhị kia.
Để ý mới thấy, đây là vị tiểu nhị duy nhất là nữ nhân. Nhìn qua thuỳ mị nết na, nhìn kĩ càng thấy xinh đẹp ngoan hiền, nhưng là lòng dạ độc ác tàn nhẫn, thủ đoạn khó lường... Tính ra cũng không phải con người.
Nàng là loại người gì tạm không bàn đến, cái đáng nói là khách lâu này không bình thường. Vì loại gì cũng tiếp nên để ý sẽ thấy cứ năm người thì hai người không phải người thường.
Cuối cùng vẫn không rảnh quan tâm chuyện đâu đâu, hắn cùng Nhiếp Hoài Tang theo gót tiểu nhị lên lầu. Lại cảm thấy khá kì quái, cô nương này đối với bọn hắn cực kì nhiệt tình, biết là phương châm thường thấy là coi khách như thượng đế, nhưng không lẽ vì vậy mà coi bọn hắn là thượng đế thật?!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trừng trung tâm] Trọng sinh chi tố quỷ
FanfictionTên truyện: Trọng sinh chi tố quỷ. Tác giả: Tử Liên Bìa truyện từ: Artist: @朕以帅治国 Cre: till-valhalla.lofter.com Nguyên tác: Ma đạo tổ sư + Trùng sinh chi hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện. Của: Mặc Hương Đồng Khứu. -Đôi lời của tui- Truyện này...