70. Quấn quýt

969 37 45
                                    

o O o

Cực Lạc Tiên Cảnh kết minh cùng Thanh Lưu Cốc. Tin tức này tuyệt đối là tin tức khiến giới tu chân của Thần Xung đại lục rung động.

Tin tức này phát ra, kẻ đứng ngồi không yên nhất, chính là Kháng Yêu Minh.

Ngoài mặt như không có gì, trong tối lại có nhiều hành động mờ ám không muốn người biết.

Nếu lúc trước việc gia nhập vào Kháng Yêu Minh mang tính tự nguyện. Thì hiện tại, bất luận ngươi là đại môn đại phái hay là tiểu môn tiểu phái, ngươi cũng phải làm ra lựa chọn. Hoặc là người của Kháng Yêu Minh, hoặc là người của Thanh Lưu Cốc.

Ai cũng muốn làm cỏ đầu tường tranh thủ thời gian kiếm thêm lợi ích. Nhưng hiện tại, cỏ đầu tường đều phải chết. Kháng Yêu Minh không ra tay, thì Thanh Lưu Cốc cũng sẽ ra tay.

Người người đều rõ trong lòng. Ngoài mặt, hai phe này còn chưa đại chiến một trận đều là vì mối họa yêu tộc chưa diệt. Một khi ngoại xâm đã trừ, vậy cũng là lúc diệt nội loạn.

"Trước diệt ngoại sau trị nội?"

"Cốc chủ, bên ngoài đều cho là như thế. Dù sao thì yêu tộc cũng là kẻ thù chung, còn là kẻ thù không thể xem thường. Đây đã là biện pháp tốt nhất rồi. Bằng không một khi nhân tộc chém giết lẫn nhau xong, cũng không còn lực đánh một trận với yêu tộc nữa."

Hồ Bình cúi người hướng Chu Anh nói. Cục diện chân vạc như hiện tại quả thật là có chút rắc rối, một bên động, toàn bộ đều theo đó mà động. Huống hồ, cả hai bên còn bị ràng buộc lại với nhau. Mà yêu tộc, lại là lực lượng mạnh nhất trong cả ba.

"Ha. Nghe qua quả thật là có lý..."

Chu Anh chống cằm, cái đầu hơi gật gù nhẹ. Sau đó lại đổi giọng.

"Có điều, các ngươi cho là yêu tộc là đồ ngu sao?"

Chu Anh vừa dứt lời, đã có tu sĩ vội vàng tiến vào báo tin.

"Cốc chủ, phân cốc số một, số hai và số bảy bị yêu tộc tấn công. Tình thế hung hiểm cầu cứu."

"Nha, tới rồi. Nói một chút xem, phản ứng của Kháng Yêu Minh thế nào?"

"Kháng Yêu Minh hiện tại gia tăng phòng ngự các phân đà xung quanh. Có lẽ sẽ không xuất thủ cứu viện."

Chu Anh nghe nói liền hướng ánh mắt "ngươi thấy chưa" về phía Hồ Bình. Mà Hồ Bình cũng nghiêm lại sắc mặt.

"Kháng Yêu Minh làm vậy, đợi phân cốc của chúng ta bị diệt rồi, bọn họ cũng cách cái chết không xa."

"Sẽ không, bọn họ giương cao lá cờ đại nghĩa, tất sẽ xuất thủ. Có điều lúc họ xuất thủ, mấy người đứng đầu phân cốc của chúng ta cũng đã là đèn cạn dầu."

"Ý cốc chủ là..."

Hồ Bình không quá ngu ngốc, lão chỉ vờ ngu. Nghe Chu Anh nói mấy câu liền vờ làm ra vẻ tỉnh ngộ. Chu Anh cũng lười chơi trò bày vẽ với lão liền trực tiếp hạ lệnh.

"Hồ Bình, Lữ Nhạc. Các ngươi lập tức đi chi viện cho mấy phân cốc bị công kích. Chỉ cho phép thắng, không cho phép bại."

"Nha Đầu à..." (Nữ Công, Hoàn Thành)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ