Cậu vừa đi chưa được một ngày mà đã xảy ra chuyện. Nhã Uyên trong lúc bắt ghế để treo hoa lên cửa không may ngã xuống, đầu đập vào cạnh cửa, máu ra rất nhiều. Phải đi một đoạn xa để đưa lên bệnh viện
A Quân đi qua đi lại, mãi không thể ngồi yên. Mất máu nhiều như vậy, dù không phải người chuyên môn nhưng cũng đủ biết rằng rất rất nguy hiểm
Bạch Hiền vừa trở về liền vào bệnh viện ngay. Đặt chân đến nơi thì cũng là lúc bác sĩ đang nói gì đó với A Quân
- Anh !
- Bạch Hiền, về rồi. Cô ấy đang rất nguy kịch
- Bác sĩ, rốt cuộc là thế nào ? - Cậu nhíu mày
- Mất máu quá nhiều, lượng máu AB dự trữ trong ngân hàng máu của bệnh viện không đủ
- Tôi,tôi nhóm máu AB
- Cậu mau theo tôi làm xét nghiệm và làm thủ tục hiến máu
Vị bác sĩ kia vô cùng gấp gáp, cùng Bạch Hiền trở vào trong xét nghiệm máu. Bạch Hiền cũng căng thẳng không kém gì, nhưng trong tâm cũng thở phào nhẹ nhỏm vì mình cũng mang nhóm máu AB. Hi vọng có thể sẽ giúp ích được
Một lát sau, vị bác sĩ kia cầm theo giấy xét nghiệm và trở ra. Gương mặt cực kì khó coi
- Cậu không thể hiến máu
- Tại sao ?
Bạch Hiền bất ngờ đến mức bật dậy khỏi ghế
- Sức khỏe của cậu...cậu không thể hiến máu. Tôi nghĩ cậu nên m.....
- Bác sĩ, tôi nhóm máu AB, có thể lấy máu của tôi !
Khả Anh đẩy cửa phòng chạy vào. Ban nãy nghe người bên ngoài kể, dù không họ cùng cậu có quan hệ gì. Nhưng với Khả Anh, cứu người mới quan trọng
Bạch Hiền trố mắt nhìn Khả Anh
- Tại sao em lại ở đây ?
- Cứu người trước đã
Vị bác sĩ kia nghe Khả Anh nói mình mang nhóm máu AB, vẻ mặt coi bộ tốt hơn một chút. Liền làm thủ tục xét nghiệm và thật may mắn là sức khỏe vô cùng tốt, có thể lấy máu truyền cho Nhã Uyên
Phòng cấp cứu mở ra, vị ba sĩ kia đi vào trong. Bên ngoài này bốn người Chung Nhân, Bạch Hiền, A Quân và Khả Anh mỗi người một góc chờ đợi
Lúc Bạch Hiền rời đi, Chung Nhân làm sao mà không tìm cách bám theo cho được ? Khả Anh cũng nhanh chóng leo lên xe đi theo Chung Nhân. Đến đây thì gặp chuyện này, vô tình cứu được một mạng người
Bạch Hiền nhìn Khả Anh với Chung Nhân vừa giận vừa cảm kích. Giận vì họ lại đi theo mình đến đây, cảm kích vì cũng nhờ họ mà kịp thời cứu Nhã Uyên
- Bạch Hiền, em ngồi lên đây đi
Thấy cậu đứng ngay cửa phòng, Chung Nhân đứng dậy nhường ghế cho cậu. Nhưng Bạch Hiền chỉ lắc đầu
- Không cần, em....
Chưa nói hết câu, đầu thấy choáng váng nhẹ, chân không vững, muốn ngã xuống đất. Cũng may A Quân đứng đó kịp thời đỡ lấy cậu
BẠN ĐANG ĐỌC
[ CHANBAEK ] Chúng Ta
FanfictionCuộc sống vốn chẳng hề công bằng Ông trời ban cho ta tiền tài. Thì thứ ta đổi lại phải là tình yêu Có những người may mắn hơn một chút, trong tay có cả hai thứ đó Cũng có những người đáng thương hơn một chút, cả tiền tài lẫn tình yêu...đều không có...