Tháng mười hai vừa qua, các hạng công tác đều cận kề kết thúc, ngay cả công tác cuồng như Lục Thanh Du cũng khó được mà nghỉ ngơi mấy ngày.Ngược lại, Cố Vân Hi bị mời đi tham gia dạ hội liên hoan mừng năm mới, hơn nữa còn là khách quý VIP.
Một năm qua, độ nổi tiếng của cô tăng lên như diều gặp gió, liên tục xuất bản hai album, doanh thu đều cực cao. Minh tinh nổi tiếng có được một tác phẩm liền điên cuồng tiếp quảng cáo, cô thì ngược lại, điên cuồng tiếp quảng cáo kiếm tiền, sau đó lấy tiền đi làm album.
Trên mạng không ít người chuyển thành fan của cô. Lần này đài truyền hình thành phố A mời cô dự tiết mục cuối năm, có thể nói là rất coi trọng cô, phí lên sân khấu cũng rất cao.
Cố Vân Hi muốn kiếm thêm một số tiền, để mùa hè năm sau mở tour biểu diễn trong cả nước.
Trần Nhan Linh có tiền, nhưng hiện giờ tiền của nàng đều đầu tư vào A Ảnh. Nàng còn tiền trinh, nhưng muốn tổ chức tour diễn vẫn khá khó khăn.
Cố Vân Hi cười ôm vai nàng, lôi kéo nàng dựa vào người mình: “Xem đi, hiện giờ chị còn không phải trông cậy vào em nuôi dưỡng sao? Chị mau nói xem, ai là kim chủ!”
Trần Nhan Linh buồn cười nhìn cô: “Ai nha, đương nhiên cô nghệ sĩ nổi tiếng Cố Vân Hi nhà chị mới là kim chủ chứ. Kim chủ khi nào đi tiết mục cuối năm?”
Vừa nhắc đến việc này, Cố Vân Hi liền cảm thấy thật phiền, trường quay livestream tổng đài thành phố A không ở thành phố A, mà lại ở thành phố B gần đây. Nói cách khác, giao thừa hôm nay, Trần Nhan Linh ở thành phố A ăn Tết với người nhà, còn cô phải hóng gió lạnh ở thành phố B ca hát.
Chỉ ngẫm lại, Cố Vân Hi đã cảm thấy thật khó chịu, hận mình không quản được miệng, không nhịn được mà nhận lời mời.
Nhưng Cố Vân Hi chắc chắn không thể vi ước. Đó chính là đài truyền hình thành phố A, cô dám vi ước, người ta liền dám phong sát cô.
Mấy năm qua bầu không khí Tết càng ngày càng nhàm chán, Cố Vân Hi ngồi trên xe, cầm di động nói chuyện phiếm với Trần Nhan Linh. Nàng phải đến thành phố B tập luyện trước một tháng.
Trên xe có tài xế, có trợ lý, còn có một người phụ nữ khuôn mặt bình thường, dáng người phổ thông vững vàng ngồi.
Người này họ Trương, tên Trương Ninh, là bảo tiêu Trần Nhan Linh mời đến, nghe nói là bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ, nhưng qua lớp áo khoác mỏng cũng không thấy cô ấy cường tráng chỗ nào.
Đây là lần đầu tiên diễn tập, ở trường quay có rất nhiều nghệ sĩ danh tiếng, trong đó bao gồm Tề Chi Sanh mà Cố Vân Hi không muốn nhìn thấy nhất.
Cố Vân Hi cũng không hoảng loạn, cô ngồi trên ghế, một tay chống cằm, nhìn chằm chằm Tề Chi Sanh.
Tề Chi Sanh lạnh lùng nói chuyện với người khác, nỗ lực khắc chế bản thân, không nhìn Cố Vân Hi.
Trong mắt Tề Chi Sanh, Cố Vân Hi trước giờ luôn là một người vô danh tiểu tốt, không chịu nổi đả kích, còn cho rằng mình viết được mấy bài hát đã là tài hoa. Trên đời này người có tài hoa nhiều lắm, Cố Vân Hi tính cái gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH][Edit][Mau xuyên][Hệ thống]Bao giờ cũng cứu lầm người - Ngung Ngung
RomanceBao giờ cũng cứu lầm người - Ngung Ngung Editor: DanyTrance Người chết như đèn diệt, Trần Nhan Linh chết rồi nhưng đèn không diệt, còn bị trói buộc với một vật kỳ quái. Thứ đó tuyên bố chỉ cần nàng hoàn thành nhiệm vụ nó đặt ra là có thể trở về hiện...