Khương Lộ Dao nỗ lực nhớ lại những thứ mà nàng đã quên, tuy Khương nhị gia có năng lực ứng biến tương đối cao, cũng rất nghe lời nàng nói, nhưng Khương nhị gia sẽ đối mặt với không ít nguy hiểm.
Đời này Khương nhị gia tâm nguyện lớn nhất chính là ăn no chờ chết, nhưng vì nàng cùng Triệu Đạc Trạch, khiến Khương nhị gia cuốn vào thị phi, làm thế thân cho Dương Soái uy phong bát diện, nhưng luôn gặp phải nguy hiểm.
- Phụ thân...
Khương Lộ Dao đang mang thai, miễn cưỡng đứng lên:
- Ta nghĩ dù kế hoạch chu toàn cũng không lại sự biến hóa, người phải nhớ kĩ một câu, mặc kệ người có thể điều động binh mã Đại Đồng hay không, nữ nhi chỉ hy vọng người có thể bình an.
- Được.
Khương nhị gia đỡ Khương Lộ Dao ngồi xuống, lo lắng nói:
- Ta thấy ngươi mới phải cẩn thận một chút, đừng vì mọi chuyện mà nhọc lòng, nếu hoàng thượng để ta đi điều binh, đương nhiên sẽ bảo vệ Vĩnh Ninh hầu phủ bình an, A Trạch lãnh binh bên ngoài, dù là hoàng thượng hay là các vị hoàng tử cũng không dám dễ dàng động vào các ngươi. Nhưng nếu gặp chuyện khó xử, Dao Dao nhớ rõ nhất định phải thương lượng cùng tổ phụ tổ mẫu, bọn họ ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn gạo, tổ mẫu của ngươi lại là quận chúa, rất quen thuộc hoàng cung, đừng thấy tổ phụ ngươi luôn bị tổ mẫu ngươi khi dễ mà lầm, dù sao hắn cũng là tam đại danh tướng, thanh danh vẫn dùng tốt, ta ở kinh thành... Không ít lần dùng tên tuổi của hắn đi hù dọa người khác.
Khương Lộ Dao nhìn ra cửa, sắc mặt Vĩnh Ninh hầu thật xuất sắc, nếu không phải Gia Mẫn quận chúa túm chặt hắn, có lẽ hắn đã xông tới tán Khương nhị gia hai bạt tay, dám bại hoại thanh danh Vĩnh Ninh hầu, Khương nhị gia tuyệt đối đứng thứ nhất.
- Phụ thân, tổ phụ đang...
- Cho dù tổ phụ của ngươi ở đây, ta cũng dám nói.
Khương nhị gia đề cao thanh âm:
- Nếu tổ phụ ngươi là trưởng bối phải biết yêu quý vãn bối, hắn đã phong cảnh cả đời, còn không cho chúng ta dùng chút uy danh dư thừa của hắn mà tác oai tác phúc? Tuy tổ phụ ngươi đem Thần Cơ Doanh cho A Trạch, nhưng ở trong quân đội Đại Minh cũng không phải không có sức ảnh hưởng, chỉ là hắn lười nhác, không thích gặp người. Thật ra rất có thể là hắn ngượng ngùng...
- Khương Thừa Nghĩa.
- A.
Khương Nhị gia quay đầu lại, đôi mắt chớp chớp:
- Thỉnh an phụ thân, ta đang nói với Dao Dao về công tích vĩ đại của người.
- Đứng im.
- Phụ thân, đánh người a.
Khương Nhị gia chạy vắt giò lên cổ:
- Nhi tử là khâm sai của hoàng thượng, là khâm sai, sao người có thể đánh khâm sai của hoàng thượng? Lớn mật.
- Ngươi còn nói?
Vĩnh Ninh hầu tức giận nói:
- Sao hoàng thượng lại để cho ngươi làm khâm sai? Không sợ ngươi đem binh mã Đại Đồng loạn thành một đống hồ nhão?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ST - Hay - Hoàn] Hầu Môn Kiêu Nữ
Historical FictionTên truyện: Hầu môn kiêu nữ Tác giả: Đào Lý Mặc Ngôn Số chương: 131 chương Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Xuyên không, Nữ cường, Hài hước Nguồn lưu: từ nhiều nguồn công cộng (truyenfull, webtruyen, sstruyen,ddlqd...) Giới thiệu: Từ đầu tới cuối tr...