Kết thúc kì nghỉ, Mã Gia Kỳ cùng Hạ Tuấn Lâm trở lại thủ đô, giữa đường lại gặp Nghiêm Hạo Tường nên cả ba vui vẻ đi cùng nhau. Nói là vui vẻ nhưng chỉ có Nghiêm Hạo Tường mặt hớn hở, Hạ Tuấn Lâm gương mặt khó chịu thấy rõ khi gặp lại Nghiêm Hạo Tường, chỉ có Mã Gia Kỳ luôn mang bộ dáng điềm nhiên.
Hạ Tuấn Lâm phủi phủi mấy bông tuyết vương trên tóc, miệng không ngừng càm ràm.
- Đã bảo anh lúc nào cũng phải mang phòng một cái ô rồi, có một cái ô sao ba người che nổi.
- Biết sao được, anh chỉ đi siêu xe chứ có bao giờ che ô đâu. - Nghiêm Hạo Tường đi lòng vòng quanh Hạ Tuấn Lâm ra vẻ vô tội nói.
- Vậy đại thiếu gia nhà anh sao không ở yên trong mấy cái siêu xe đó đi, tự nhiên đến chỗ chúng tôi làm gì? - Hạ Tuấn Lâm nhìn bộ dáng phụng phịu của Nghiêm Hạo Tường ra vẻ khinh bỉ, da gà da vịt đều nổi hết lên.
- Anh muốn đi cùng em mà! - Nghiêm Hạo Tường nhe răng cười.
- Anh, sao anh có thể làm bạn với tên điên này được chứ?
Mã Gia Kỳ đối với những cuộc cãi vã của Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường cũng chỉ biết cười cười.
- Được rồi, Tuấn Lâm, Hạo Tường, hai người muốn đứng dưới trời lạnh cãi nhau sao?
- Hừ! - Hạ Tuấn Lâm khịt mũi, lườm nguýt Nghiêm Hạo Tường mấy cái rồi giật vali từ tay Nghiêm Hạo Tường đi thẳng.
Mã Gia Kỳ và Nghiêm Hạo Tường vẫn luôn im lặng đi phía sau Hạ Tuấn Lâm, sau đó lại thấy cậu đứng khựng lại, miệng há hốc nhìn về phía trước.
- Em sao thế? - Nghiêm Hạo Tường đi đến vô vai Hạ Tuấn Lâm, lại nhìn theo ánh mắt cậu. Anh khựng lại, miệng huýt sáo. - Ôi trời, đằng đó không phải đệ đệ Trình Hâm sao?
Huh?
Mã Gia Kỳ nghe xong, đầu vô thức ngẩng lên liền thấy Trình Hâm chỉ lộ một bên sườn mặt đang đứng quay lưng lại với anh. Hơn nữa...Mã Gia Kỳ nheo mắt, bên cạnh Trình Hâm còn có người con trai khác.
- Gì vậy? Người đang đứng cùng Trình Hâm là ai vậy? Không phải là hai người hơi thân mật quá sao! - Hạ Tuấn Lâm trố mắt.
Hình ảnh trước mặt cả ba bây giờ là Ngao Tử Dật đang quấn khăn cho Trình Hâm. Sau đó lại ôn nhu cốc vào đầu Trình Hâm, lại thấy Trình Hâm phụng phĩu bĩu môi như đang giận dỗi chuyện gì. Chóp mũi cậu đỏ ửng lên, (do trời lạnh) hai má hây hây, thoạt nhìn như đang xấu hổ.
Nam thanh nam tú cùng nhau đứng dưới trời tuyết rơi đẹp tựa một bộ phim.
Nhưng Mã Gia Kỳ lại cảm thấy hơi chói mắt.
- Không được nhìn đứa con trai khác, chỉ được nhìn anh thôi! - Nghiêm Hạo Tường thấy Hạ Tuấn Lâm nhìn chằm chằm vào Ngao Tử Dật, vội vàng giữ đầu cậu nhìn về phía mình cứng rắn nói.
- Anh làm cái gì vậy? - Hạ Tuấn Lâm gạt tay Nghiêm Hạo Tường ra, lên nhớ đến tên anh trai đần của mình cũng đang ở bên cạnh. Tròng đầu cậu đột nhiên nghĩ ra một kế hoạch, thầm cưới hắc hắc, Trình Hâm ơi Trình Hâm, cậu phải cảm tạ trời đất vì có người anh em tốt như tớ đấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Kỳ Hâm ] [ Chuyển Ver ] Mưa rơi
FanfictionTác giả : 21st_girl Truyện đã chuyển ver và có sự cho phép của tác giả Mùa hè năm 16 tuổi, Đinh Trình Hâm trúng tiếng sét ái tình, cũng từ đó mà cuộc sống bình bình đạm đạm dần bị xáo trộn. Từ một chàng trai luôn sống khép kín, lại chỉ vì một người...