Chương 38 : Hiệu trưởng mới

217 32 9
                                    

- Cái gì đây?

- Uất kim hương.

- Ý tớ là cậu lấy đâu ra kìa! - Chân Nguyên khoanh tay hỏi.

- Đàn anh tặng tớ đấy. Anh ấy nói thành phố B trồng rất nhiều nên mua tặng tớ. - Trình Hâm đặt chậu cây lên bàn học, ngắm ngắm rồi hài lòng gật đầu.

- Không phải thầy ấy đang đi công tác sao? Sao cậu gặp được?

- Ừ, đàn anh mới trở về, trùng hợp bọn tớ gặp nhau ở chỗ tớ làm thêm.

- Thế quà của tớ đâu? - Hạ Tuấn Lâm chỉ vào chính mình nghi hoặc hỏi.

Trình Hâm khựng người, phải rồi, Hạ Tuấn Lâm làm em trai Mã Gia Kỳ hẳn cũng phải có quà chứ. Nhưng mà... đàn anh không nói gì với cậu cả. Cho nên quà của Hạ Tuấn Lâm đâu?

Hạ Tuấn Lâm nhìn Trình Hâm đang nghệch mặt liền biết kết quả, cậu nghiến răng nghiến lợi nhắn một tràng dài tin nhắn rồi ấn gửi đi.

" Anh, anh không thể phân biệt đối xử như thế được. Em là em trai anh mà sao lại không có quà? Anh có tin em nói với Trình Hâm là em cho anh biết chỗ làm của cậu ấy, để cậu ấy biết được hai người vốn dĩ không phải là trùng hợp gặp mặt không? "

" Em có quà."

" Lâu như vậy anh mới nhắn lại, chắc chắn là anh nói dối!!!"

" Bách khoa toàn thư về Hội họa, anh mua cho em là được chứ gì. "

" Phải rồi, hẳn Trình Hâm cũng cần, để anh mua cho cả phòng. "

Hạ Tuấn Lâm :"..." Cậu còn có thể nói cái gì? Hạ Tuấn Lâm bi phẫn úp mặt vào gối, có anh trai cũng như không.

- Phải rồi Chân Nguyên, cái này nhờ cậu đưa cho Tứ Húc nhé.

- Căn cước của Tứ Húc sao lại ở chỗ cậu? - Chân Nguyên nghi hoặc hỏi.

- Cậu ấy đến chỗ tớ mua đồ rồi làm rơi. Được rồi, cậu cứ trả giùm tớ là được.

Kì quái, cậu ta làm rơi thì liên quan quái gì tới tớ  mà tớ phải trả chứ, Chân Nguyên lầm bầm.

.

- Này, trả cậu.

Tứ Húc ngạc nhiên nhìn thẻ căn cước của mình trên tay Chân Nguyên rồi cẩn thận kiểm tra lại ví, sau khi xác nhận không có thẻ căn cước cậu mới nhận lấy.

- C...cảm ơn cậu. C...cái này cho cậu.

Tứ Húc hai tai đo đỏ dúi vào tay Chân Nguyên cả nắm kẹo dẻo vị cam, thoạt nhìn có vẻ khẩn trương. Nam sinh ngồi cạnh Tứ Húc trợn mắt, lần trước cậu ta xin mấy viên đã không cho còn lườm cậu, thế mà lần này lại hào phóng như vậy?

Chân Nguyên nhìn mấy viên kẹo trong tay mình thì có chút cảm giác không cam tâm, cậu mím môi.

- Cậu nên cảm ơn Trình Hâm kìa, tôi chỉ chuyển đồ giùm thôi.

Nói xong cũng không để ý vẻ mặt nghệt ra của Tứ Húc mà xoay người đi đến chỗ Trình Hâm xòe tay.

- Này, Tứ Húc cho cậu.

Trình Hâm nhìn mấy viên kẹo quen mắt trên tay Chân Nguyên rồi nhìn lên vẻ mặt như ăn phải đồ hỏng của Chân Nguyên, nghi hoặc hỏi:

[ Kỳ Hâm ] [ Chuyển Ver ] Mưa rơiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ