Thái Hanh còn một chút thắc mắc nho nhỏ, anh mở một bộ phim hoạt hình cho cậu xem rồi sau đó gọi mẹ mình ra ngoài hành lang có chút việc.
"Sáng nay con tới chỗ mà hôm qua Chính Quốc đi tới, em ấy không nhớ địa chỉ nhà, nhưng lại dừng chân ở trước ngôi nhà này rồi gọi tên con. Nếu như chỉ vì nhìn bên ngoài giống mà em ấy tưởng đây là căn nhà cũ thì ở bên cạnh cũng có nhiều căn nhà gần giống nhau. Con không hiểu tại sao em ấy lại chọn dừng ở đây."
Anh đưa cho bà xem tấm ảnh mà ban sáng mình vừa chụp được. Bà phóng to tấm ảnh nhìn kĩ mọi ngóc ngách, hai hàng lông mày nheo lại, đột nhiên bà mở lớn mắt nhìn kĩ thêm một lần nữa, có vẻ như đã tìm ra câu trả lời.
"Là bởi vì ngôi nhà này có trồng cây dứa cảnh nến và cúc vạn thọ ở trước cổng, giống như ngôi nhà cũ khi trước của chúng ta."
Nhận lại điện thoại từ tay bà, anh xem lại một lượt, thì ra là như vậy, cậu nhớ tới từng chi tiết ở ngôi nhà của anh.
Xem đồng hồ trên màn hình hiển thị cũng đã khá trễ, mẹ anh đi tới văn phòng, còn anh quay trở lại phòng bệnh với cậu. Anh muốn tới căn nhà của cậu xem thử, muốn tìm hiểu mọi chuyện đã xảy ra với cậu. Nhưng lại không thể biết mật mã cửa là gì. Thái Hanh ngồi xuống cạnh cậu hỏi thử xem sao.
"Chính Quốc này, nếu như cho em cài đặt mật mã nào đó, chẳng hạn như khóa cửa, hay là mã khóa điện thoại, thì em sẽ cài như thế nào? Hay là có ngày kỉ niệm nào mà em nhớ nhất không."
Cậu có vẻ như không bất ngờ hay hoài nghi về câu hỏi của anh, đôi mắt to tròn chớp chớp hai cái nhìn anh thản nhiên đáp một câu.
"Sinh nhật của anh."
Thái Hanh còn ngạc nhiên hơn cả cậu
"Sinh nhật của anh?"
"Đúng vậy."
"Học bá cài mật khẩu đơn giản như thế sao?"
"Anh ngốc quá, cài như thế mới không ai đoán được, họ đâu biết là hai chúng ta yêu nhau để mà đoán."
Nghe cũng thật có lý, Thái Hanh chờ tới khi buổi trưa mẹ quay lại trông chừng cậu thì anh sẽ tới căn nhà ở khu chung cư cũ xem thử, nếu may mắn mật khẩu đúng như cậu nói thì chắc chắn tìm được chút thông tin.
Đứng trước cánh cửa, anh chần chừ một hồi, cầu mong mật khẩu đúng. Có sáu số, anh thử bấm hai số ngày sinh trước, hai số tháng sinh và hai số cuối năm sinh. Không đúng.
Anh lại đảo hai số năm sinh lên trước sau đó mới tới tháng, ngày. Nín thở mà nhấn nút, chờ mong một điều kỳ diệu xảy ra.
Cánh cửa rung lên, mật khẩu chính xác, Thái Hanh ngỡ ngàng không tin nổi vào mắt mình, thì ra cậu để mật khẩu là sinh nhật của anh thật.
Anh bật flash điện thoại lên tìm nơi mở đèn, căn phòng được thắp sáng. Thái Hanh vô cùng bất ngờ khi thấy mọi thứ trong phòng được dọn dẹp vô cùng gọn gàng ngăn nắp. Tất cả mọi vật dụng dường như sạch sẽ, ngoài bộ bàn ghế ra cũng không còn đồ đạc gì nhiều. Cả căn phòng bếp cũng vậy. Tới tủ lạnh cũng khô thoáng, không cắm điện, cảm giác như đây là căn phòng mới chưa có ai chuyển vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vkook/Taekook] Một Đời Thương Nhớ
Fiksi Penggemar"Chúng ta không thể bên nhau kiếp này thì ta sẽ bên nhau kiếp khác. Anh sẽ mãi đợi em, đợi ngày em tìm ra anh, đợi ngày ta tìm thấy nhau một lần nữa, đợi ngày mà ta yêu nhau ở một chốn bình yên hơn nơi này." Một thời thanh xuân vội vã qua... cảm ơn...