Đã gần mười giờ nhưng trời vẫn rất mát mẻ, không quá nắng và cũng không có dấu hiệu của cơn mưa nào. Ở khu nhà của Gulf có một trường đua xe rất rộng. Mọi thứ cần thiết đều được chuẩn bị sẵn ở đó. Thật ra sở thích đua xe này là của ông Daf khi còn trẻ, vì vậy ông đầu tư rất nhiều về những khoản này, đến đời Gulf đúng là hổ phụ sinh hổ tử, vô lăng của Gulf còn bốc lửa hơn cha mình, dường như ngoài những tuyển thủ chuyên nghiệp thì những người mà họ quen biết ở Bangkok này đều không thể vượt qua Gulf.
“Vào kia thay đồ ra đi. Những thứ anh cần cũng ở đó”
“Có vẻ cậu rất thích đua xe”
Mew hỏi một câu mà anh biết thừa câu trả lời sẽ là “Đúng”, nhưng anh vẫn là không thích để người khác biết mình nhìn thấu được tâm can của họ, nhất là Gulf. Nếu để Gulf biết anh dò xét suy nghĩ của cậu, chắc chắn kể từ nay về sau Mew sẽ không thể gặp lại Gulf nữa. Một người như Gulf sẽ sẵn sàng cắt đứt những mối quan hệ mà bản thân cho là độc hại, mà biết quá nhiều như Mew, với cậu cũng sẽ là một kiểu độc hại.
Gulf không trả lời câu hỏi của Mew. Chỉ chăm chú đeo bao tay và mũ bảo hiểm của mình vào. Cậu biết thừa đây là mánh khóe lôi kéo người khác của những tên giả vờ đạo mạo như Mew mà thôi.Cởi bỏ bộ vest và khoác lên người quần áo của tay đua chuyên dụng, Mew như biến thành một con người khác. Gulf không hiểu kiểu gì từ sự nhã nhặn lịch sự đến chán ghét ban nãy, cậu bây giờ lại cảm thấy Mew cũng có chút mạnh mẽ, có chút cá tính, tuy vậy vẫn không hiểu anh ta lấy đâu ra cái tự tin muốn đua xe với cậu.
Mew và Gulf quay sang nhìn nhau qua hai lớp cửa kính dày của hai chiếc xe đua. Mỗi người một phong thái, một mục đích. Gulf sẽ không để mình thua Mew, và cậu rất tự tin với khả năng của mình. Về khoản này Mew có chút giống Gulf, tuy trông anh có vẻ hòa nhã nhưng chưa từng nhận thua ai bao giờ, và thật sự cũng chưa từng thua qua.
Gulf thách thức bấm còi ba cái. Mew chỉ lắc đầu cười, vẫn là châm ngôn cũ, anh không chấp nhất với những sự trẻ con, nhưng cuộc đua thì phải thắng.
Tiếng còi khởi động ở trường đua vang lên, ông Pat đứng trên chỗ giám sát nhìn camera căng thẳng lo lắng cho Mew. Trường đua được thiết kế có đầy đủ kiểu địa hình, từ sườn núi giả đến đường lớn, tổng cộng dài mười lăm cây số. Vừa bắt đầu, Gulf đã vượt mặt hẳn Mew một khoảng xa. Cậu vừa chạy vừa nhìn kính chiếu hậu của xe, không còn thấy bóng dáng Mew đâu liền mãn nguyện cười.
“Cũng chỉ có tí bản lĩnh cỏn con đó thôi”
Trời vẫn nắng nhàn nhạt, là kiểu thời tiết khiến người ta rất muốn ra ngoài dã ngoại, hoặc thản nhiên ngồi ở ban công đọc sách uống trà, hay vuốt ve một con mèo Anh chẳng hạn.
Mew đã lâu rồi không thử lại bộ môn này. Khi trước còn ở Thái Lan học đại học, anh cũng thường cùng Hilm đua xe, nhưng từ khi sang Anh, Mew dường như không thử lại lần nào. Không có nhiều thời gian để do dự, Mew quyết đoán đạp mạnh chân ga, nhanh chóng phóng đến gần chỗ Gulf, cậu lúc này đã bắt đầu giảm tốc độ. Gulf vốn không xem trọng cuộc đua này, nhiều lắm cũng chỉ là một cuộc dạo chơi bình thường thôi, cậu không đánh giá Mew cao đến nỗi có thể làm đối thủ của mình.
Giữa tiết trời trong xanh, người ta nghe tiếng sấm gầm gừ một tiếng, đến tiếng thứ hai thì bầu trời bắt đầu đen kịt lại, mưa đến một cách bất ngờ và dồn dập. Mặt đường ướt át trơn láng, không còn nắng, trời nhá nhem như năm sáu giờ chiều, lại âm u xám xịt. Gulf thích mưa thế này hơn, vì vậy cậu rất tận hưởng cảm giác phóng xe trong mưa. Những lúc thế này, ai cũng vội về nhà, người người sẽ chẳng còn tâm tư để ý và soi mói nhau. Bản thân cậu đi trong màn mưa trắng xóa cũng không còn cảm giác bị người ta dòm ngó xét nét. Hơn nữa tiếng mưa ồn ào lấn lướt mọi âm thanh khác thế này khiến cậu dễ chịu đến lạ. Tuy Gulf thường đến quán bar nhưng lại rất ghét tiếng ồn ào ở đó. Mỗi lần cậu đi cũng đều là đi với Tronie, hiếm khi thấy Gulf xuất hiện một mình bên ngoài, nếu không phải là trong chiếc xe hạng sang phóng ào ào trên phố.
BẠN ĐANG ĐỌC
🪐Bầu trời nắng ở đáy đại dương xanh🪐(END)
Romance_Văn án_ Người đâm vào xe tôi cũng là người đã đâm vào trái tim tôi. Nắm bắt được tâm lý của tất cả mọi người, cuối cùng vẫn ngả mũ chịu thua mà chìm trong đôi mắt của em. Em có muốn một đám cưới trong mơ? Trên chiếc du thuyền lớn giữa đại dương mê...