Thái Anh không biết nàng đã bất tỉnh bao lâu, chỉ biết đến khi nàng tỉnh dậy trời đã sập tối.
Lệ Sa vẫn đang gắt gao nắm chặt tay nàng, gương mặt mỏi mệt tựa đầu cạnh giường mà ngủ thiếp đi. Thái Anh nhìn ngắm gương mặt phờ phạc của nàng ấy bỗng chốc đau lòng không thôi. Nàng lại làm nàng ấy lo rồi, nàng thật ngốc nghếch nhưng chỉ cần nàng ấy bình an là ổn!
KÉT_
Cánh cửa bật mở, lúc này Thái Anh mới để ý kĩ. Đây không phải là khách điếm ở ngoại huyện Tây Vũ đây sao. Chắc chắn vì nàng bị thương nên bắt buộc phải quay lại đây ở trọ rồi.
"Thái Anh, muội tỉnh rồi? Ca lo cho muội quá, đừng nhúc nhích"
Thái Anh tính gồng mình ngồi dậy để ra hiệu cho Minh An đừng đánh thức Lệ Sa, nhưng nàng lại vô tình chạm đến viết thương khiến nàng rên lên một tiếng nho nhỏ. Lệ Sa giật mình thức dậy, thấy Thái Anh đã tỉnh thì thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may lúc sáng cả đội quân đã anh dũng đánh lui được bọn hắc y kia. Bây giờ Tiểu Long, Tiểu Hổ cùng Hải Nhân vẫn còn ở lại chỗ tập kích ban sáng, để điều tra xem có thêm manh mối gì không. Minh An thì chạy về, tính vào báo cho Lệ Sa biết tin thì thấy muội muội đã thanh tỉnh.
Lệ Sa quay sang ra lệnh cho Minh An ra ngoài trước, hắn dù rất lo cho muội muội cũng đành cáo lui.
Lệ Sa nhẹ nắm tay Thái Anh lo lắng hỏi
"Nàng sao rồi? Có thấy không khỏe chỗ nào không? Ta thật lo cho nàng!"
Thái Anh nào biết khi đại phu trị thương cho nàng, tim Lệ Sa như bị ai bóp chặt vậy. Nàng ấy là vì nàng mới bị thương, là do nàng không bảo vệ tốt cho nàng ấy... giá mà nàng vẫn ở trên xe ngựa hẳn nàng ấy đã không như vậy.
Thái Anh nhìn sắc mặt tự trách của Lệ Sa sao không biết nàng ấy đang nghĩ gì, nhẹ ôm lấy Lệ Sa vào lòng, nàng thì thầm
"Ta không sao? Là tại ta không nghe lời nàng, là ta quá sợ mất nàng nên mới ương bướng rời khỏi xe, trở thành gánh nặng cho mọi người như vậy"
"Nàng cũng biết nàng ương bướng sao? Nàng có biết lúc sáng, khi nhìn máu của nàng chảy ra... lòng ta đau đến mức nào không? Ta nghĩ nếu lúc đó mà mất đi nàng, ta cũng không biết sau này sống sao nữa!"
Càng nhớ lại cảnh tượng đó, nước mắt Lệ Sa lại tuôn chảy như mưa. Trong mười mấy năm trị vì, nàng gặp biết bao nhiêu chuyện còn hơn thế này. Còn nhớ năm mười bảy tuổi, khi nàng ở ngoài chiến trường sống chết với quân địch cũng không đáng sợ như khi nàng nhìn thấy máu của Thái Anh từng đợt, từng đợt cứ tuôn trào....
Thái Anh đau lòng đưa tay lau đi những dòng lệ trên mặt Lệ Sa
"Ngốc! Nàng còn có muôn dân, nàng phải bảo vệ họ. Ta không sao, không sao rồi. Đừng khóc nữa!"
.
.
.
.
.
"Hoàng thượng...."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lichaeng] HOA DUYÊN CHỈ NỞ MỘT LẦN!
FanfictionTác Phẩm: HOA DUYÊN CHỈ NỞ MỘT LẦN! Tác Giả: Ry Hoàng (RyHoang91) Cover: SY-Park Link Gốc: https://www.wattpad.com/story/216737680 Thể Loại: Bách Hợp, Cổ Đại, Ngược Tâm, Nữ Phẫn Nam Trang, 16+, HE.... Couple Chính: Lạp Lệ Sa × Phác Thái Anh Trợ Diễn...