Bình tĩnh nhìn lại, đứng ngoài cửa là người chứ không phải quỷ. Đừng trách Tạ Nghiên, vốn dĩ anh không tin vào sức mạnh thần linh, nhưng chuyện xuyên vào tiểu thuyết cũng có thể xảy ra với anh, bệnh viện lại là nơi dễ có ma quỷ, Tạ Nghiên mơ màng vừa mở mắt ra nhìn thấy khuôn mặt phờ phạc trên tấm kính, đột ngột bị dọa sợ.
"Tại sao nửa đêm anh ta lại giả ma?" Tạ Nghiên bình phục nhịp tim đang đập loạn, nhìn Hoắc Duyên Niên thêm vài lần để rửa mắt.
"Đi, chúng ta đi ra ngoài đánh hắn." Hoắc Duyên Niên miệng nói nhưng vẫn ngồi bất động.
"Anh ta trông hơi giống hai người đã ngăn chúng ta, gò má cao, khuôn mặt gầy guộc và kém sắc khiến em sợ hãi, anh ta sẽ không đến tìm anh chứ?" Tạ Nghiên không khỏi thấy nhân tâm kì lạ, làm sao họ lại nghĩ rằng Hoắc Duyên Niên sẽ để ý họ trong hoàn cảnh này?
Cả hai đều không định nói chuyện với đối phương, giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục nghịch điện thoại của mình, đối phương nhìn thấy họ không để ý đến mình liền rời đi.
Không có ai quấy rầy, Tạ Nghiên tiếp tục dựa vào trên người Hoắc Duyên Niên, gật gật đầu ngủ.
Khi tỉnh lại thì trời đã sắp sáng, anh đang ngủ trên chiếc giường nhỏ, đầu gối lên chân Hoắc Duyên Niên, từ góc này Tạ Nghiên có thể nhìn thấy hầu kết nhô cao của Hoắc Duyên Niên.
Đó là bộ phận nhạy cảm của Hoắc tâm cơ nhà anh, hôn một chút là có thể mở ra các chế độ khác. Tạ Nghiên lần đầu đã trải nghiệm, từ chối trải nghiệm lần hai.
Hoắc Duyên Niên ngồi ở bên giường ngủ thiếp đi, dựa lưng vào tường, Tạ Nghiên nhìn chằm chằm Hoắc Duyên Niên hồi lâu, đột nhiên phát hiện gì đó quay đầu lại, dì ba đang ở trên giường dùng ánh mắt hiền từ nhìn bọn họ.
Tạ Nghiên mặt già đỏ lên, lập tức ngồi dậy, Hoắc Duyên Niên đang ngủ cảm nhận được Tạ Nghiên chuyển động cũng tỉnh lại.
"Hi, dì ba, con là chồng của Nghiên Nghiên, dì có thể gọi con là tiểu Hoắc." Hoắc Duyên Niên ngủ không sâu, không ngủ nướng giống như bình thường. Lúc này Hoắc Duyên Niên vẫn duy trì dáng vẻ bá tổng của mình, phong độ lịch sự, người khác không thể nhìn ra lỗi.
Lớn lên đẹp trai, ân cần lễ phép, ai mà không thích? Dì ba của Tạ Nghiên dậy sớm, nhìn tư thế nghỉ ngơi của hai đứa hồi lâu, không khó nhận ra tình cảm của họ.
Lý Mộng Cần chưa bao giờ gặp Hoắc Duyên Niên, bà nghe nói Tạ Nghiên kết hôn người thân trong gia đình không đến dự, đây là lần đầu tiên bà thấy, cũng không quá hiểu biết. Hôm qua bà đã nghe mẹ Tạ nói vài câu, vừa mới tỉnh lại tinh thần thoải mái, Lý Mộng Cần nói rất nhiều với Hoắc Duyên Niên, Tạ Nghiên tự giác giảm bớt sự tồn tại của mình.
Mới 6 giờ sáng mẹ Tạ đã đến bệnh viện, có vẻ như Hoắc Duyên Niên và dì ba nói chuyện rất hợp, mẹ Tạ rất vui vẻ, điều này càng cho thấy Hoắc Duyên Niên rất yêu quý nhà mình.
"Vợ chồng các con về tắm rửa đi, Duyên Niên còn phải đi làm, đừng chậm trễ." Mẹ Tạ mang hai hộp cơm cách nhiệt, nhét một hộp cho Tạ Nghiên, là bữa sáng của họ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kết Hôn Cùng Nhân Vật Phản Diện Trong Văn Cẩu Huyết
HumorHiện đại, 1x1 , tổng tài hơi ngáo công x kiều thê thích hóng dưa thụ Đóng dấu đã hoàn. Chúc các bạn đọc truyện vui