43

833 68 2
                                    

Sáng hôm sau, mọi người trong nhà rốt cuộc cũng đã chứng kiến Felix và Hyunjin tay trong tay, ánh mắt yêu thương nhìn nhau. Họ đã thổ lộ mối quan hệ của mình trước người nhà của cậu. Chị và em gái không buồn bã hay thất vọng, ngược lại còn chúc phúc xen lẫn sự phấn khích nhỏ. Về ba của cậu, ông cũng đã nghe tin từ mẹ Lee, cũng đã bị thuyết phục bởi bà mà gật đầu, mỉm cười chấp nhận. Ba Lee cũng hiển nhiên mong cầu cậu sống một cuộc đời hạnh phúc theo lối đi riêng của mình.

Thế là Felix đã vượt qua cái gánh nặng mà bản thân cho là thử thách khó khăn nhất cuộc đời của cậu. Và cũng thật may mắn cậu không ở đấy một mình, mà có Hyunjin kề bên. Điều đó càng khẳng định rằng trái tim của cả hai ngay giờ phút này đây đã thuộc về nhau, đã không còn một rào cản nào ngăn họ bước đến đoạn đường mang tên hạnh phúc.

Chỉ là một tình yêu của hai cậu học sinh trung học. Chỉ là mối tình đầu có chút sâu đậm. Chỉ là mối tình không tên nay lại đặt cho nó một cái danh phận rõ ràng hơn. Hyunjin và Felix không nghĩ gì nhiều, chỉ biết bản thân cảm thấy được yêu thương và họ thích điều đó.

Chuyến đi này đã để lại nhiều kỉ niệm khó phai cho cậu và cả anh. Gia đình cậu đã cùng nhau đi đây đi đó trong vài ngày qua. Ăn uống và vui chơi trò chuyện, cảm giác được sự ấm cúng, cậu muốn ở cạnh nó mãi thôi. Nhưng tiếc thay, bây giờ chỉ còn lại một ngày cuối trước khi sáng hôm sau, anh và cậu khởi hành quay trở về Hàn Quốc.

Felix ngẫm nghĩ suốt buổi, không biết làm gì cho ngày cuối ở đây không trôi qua một vô nghĩa. Hyunjin nằm bên cạnh cũng buồn chán không kém, cậu nhận thấy được điều đó, liền lên mạng xem có nơi nào để cùng nhau dạo chơi.

Bất chợt cậu lướt đúng tin bảo tàng mỹ thuật của New South Wales. Felix đắn đo một chút nhưng rồi vẫn quyết định mua vé vì dù gì cậu cũng chưa từng trải nghiệm việc cùng anh người yêu đi tham quan bảo tàng, mà còn là mỹ thuật, thứ Hyunjin vô cùng thích thú mỗi khi nhắc đến.

Anh bị cậu lôi đi mà không biết gì về điểm đến, trong lòng có chút mong chờ và hồi hộp. Felix nhìn anh như vậy cũng không khỏi bật cười khẽ, tay siết chặt lấy bàn tay anh. Cậu chắc chắn anh sẽ thích nơi ấy cho mà xem nên cậu tạo bất ngờ thêm phần thích thú.

Lúc đến nơi, mắt của Hyunjin thoáng sáng lên và cậu phải bật cười vì điều đó. Vừa soát vé xong là anh đã bước thật nhanh vào trong để xem hết tranh này đến tranh kia. Cậu chỉ biết bất lực lắc đầu rồi bước chân nhỏ nhắn đi theo sau anh.

Đối với anh, có lẽ là sự hứng thú về mỹ thuật là không bao giờ phai mờ. Còn cậu, chỉ là nhất thời thôi, được một lúc là cảm thấy có chút mệt mỏi vì phải dạo quá nhiều và đứng xem một bức tranh cả giờ đồng hồ mà cho dù cố gắng suy nghĩ cũng chẳng hiểu nổi. Vậy mà anh lại có thể đứng đấy suy tư điều gì đó về bức tranh này mãi như đang chìm trong chính thế giới của riêng mình

Cậu không chịu nổi nữa nên đã ngồi xuống ở ghế dài gần đó, mắt vẫn đặt lên trên dáng người cao ráo với khuôn mặt hiện lên một nụ cười đầy vẻ thích thú. Có lẽ một Hyunjin như thế này đủ khiến cho cậu nở một nụ cười. Và có lẽ tình yêu của cậu cũng ngày một lớn dần, đến nổi chỉ là những điều nhỏ nhặt từ anh cũng đủ khiến cậu vui vẻ.

hyunlix . |Hate you to Love you|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ