Triệu Lan nổi tiếng là người lập dị trong cuốn sách, bà ta nhận tiền trợ cấp của Thiệu kỳ Hải nhưng chỉ đối xử tốt với những đứa con của anh cả Thiệu.
Số tiền vốn để chăm lo cho đám Thiệu Đông lại được dùng trên người của bọn Thiệu Phúc, Thiệu Đông và mấy đứa em phải chịu khổ sở, ăn mặc rách rưới trong khi những đứa trẻ ở đại phòng được mặc quần áo mới và ăn uống tươm tất.
Mục Kinh Trập lạnh lùng nhìn khuôn mặt lộ rõ ngấn mỡ và áo quần sạch đẹp của chúng.
Triệu Lan không nghĩ tới mình đến lấy tiền lại bị đòi ngược lại, tức đến độ đỏ mặt: "Ngươi. . ."
Vừa định trách mắng, liền nhìn thấy Mục Kinh Trập cười nửa miệng vẫy vẫy thanh sắt trong tay.
Tiếng mắng trong nháy mắt nghẹn lại, Triệu Lan thấy Mục Kinh Trập tựa hồ lúc nào cũng có thể vung lên, liền lui hai bước nuốt ngụm nước bọt.
"Ta ngược lại rất muốn đảm nhận, nhưng ta không có tiền. Khi ngôi nhà được xây dựng tiền liền hết, Kỳ Hải lại không còn ..."
Triệu Lan khóc lóc thảm thiết bỏ chạy.
Phúc Lộc Thọ Hỉ theo sát phía sau, bọn trẻ cũng rất nhạy cảm, nhìn ánh mắt của Mục Kinh Trập, dường như sẽ lao lên lấy quần áo mới của chúng bất cứ lúc nào.
Mục Kinh Trập có chút tiếc nuối thu hồi ánh mắt.
Cô không làm gì cả, chủ yếu là vì cô nghĩ rằng chúng đã cũ và bẩn, như vậy sẽ không tốt để đưa cho bọn Thiệu Đông.
Quay người lại liền đối diện ánh mắt của Thiệu Kỳ Dương và năm đứa trẻ, cuối cùng nhìn vào tấm ván cửa.
Mục Kinh Trập: "..."
Im lặng đem thanh sắt dấu lại sau lưng, cô nói: "Cánh cửa này có chút mục nát, chi bằng đem đổi cái mới."
Thiệu Kỳ Dương: "...Tôi mấy ngày trước mới đổi cửa mới."
Nếu hôm qua trên đường đi không bị nâng lên, anh cũng đã suýt tin.
Mục Kinh Trập dừng một chút, "Ừm, kỳ thực tôi có hơi mạnh một chút."
"Một chút?" một trăm triệu chút a.
Cô bất đắc dĩ "Ừ, có chút lớn."
Sức mạnh ban đầu của cô ấy như thuộc tính trâu bò theo sau.
Ngay khi cô bước tới để tiêu hủy bằng chứng, Thiệu Kỳ Dương ở phía trước đã lùi lại một bước, hận không thể cách cô ba mét, đôi mắt mang theo sự đề phòng, như thể cô là một tên biến thái có thể vồ lấy anh bất cứ lúc nào.
Mục Kinh Trập: "..."
Điều này khiến người ta rất khó chịu.
Nguyên chủ có ý đồ với em trai chồng của mình, nhưng cô lại không có, Mục Kinh Trập trực tiếp nói: "Nói chuyện riêng với tôi, có việc."
Thiệu Kỳ Dương miễn cưỡng đồng ý, thấy hắn gật đầu, Thiệu Đông cũng không cần bọn họ nhắc, mang theo em trai em gái tránh đi.
"Tôi chỉ coi cậu như em chồng, cậu đừng hiểu lầm." Mục Kinh Trập nói.
Thiệu Kỳ Dương: "..."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 1) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
قصص عامةTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...