Chap 55: Con nhìn thấy cha

1.4K 117 0
                                    

Bộ quần áo mà Mục Kinh Trập làm cho Thiệu Bắc được mọi người nhất trí khen ngợi, cô bé thích bộ đồ đến nỗi trước khi đi ngủ phải ngắm ngía kiểm tra mới yên tâm.

Hôm đi tập nhảy, sợ đi trên đường sẽ làm dơ, Thiệu Bắc quyết định mang nó trên lưng và thay vào khi đến trường.

Ngay sau khi Thiệu Bắc thay đồ, hoàn toàn trở thành cô bé xinh đẹp nhất trường.

Quần áo mà Mục Kinh Trập thiết kế cho cô bé trông đẹp hơn những bộ quần áo mà các học sinh khác nói rằng họ đã mua từ Hải Thành.

Chín học sinh còn lại đều muốn có nó, các bậc phụ huynh cũng bị lay động, nhịn không được tiến tới hỏi thăm.

"Quần áo của Tiểu Bắc nhà cô mua ở đâu vậy?"

"Tôi không có mua, là tôi làm ra nó."

"Cô làm được? Thật lợi hại." Các phụ huynh khác ngoài kinh ngạc thì cảm thán.

Sau khi giáo viên đến cũng khen Thiệu Bắc rất xinh đẹp, các phụ huynh không thể chịu đựng được sự lải nhải của bọn trẻ, đã tiến tới hỏi liệu cô có thể làm cho con mình một chiếc không, giá cả cũng có thể thương lượng.

Các phụ huynh rất coi trọng việc con cái họ sẽ được lên TV.

Mục Kinh Trập đương nhiên sẽ không từ chối, cô đều đồng ý, giá cả cũng đã định.

Không đắt quá khiến các phụ huynh có cảm giác ăn cướp, cũng không rẻ khiến họ coi thường.

Mục Kinh Trập đo kích thước của chín đứa trẻ, sau khi nhớ lại hình dáng của chúng, cô đã đi mua vải để chuẩn bị cho sự kiện.

Sau năm ngày, Mục Kinh Trập đúng giờ đưa quần áo cho họ.

Quần áo của chín đứa trẻ giống nhau về màu sắc nhưng khác về kiểu dáng, được may theo đặc điểm của chúng, trông rất ưa nhìn, đồng thời che đi khuyết điểm và làm nổi bật ưu điểm.

Bọn trẻ thích nó, các phụ huynh cảm thấy nó đáng giá, mối quan hệ với Mục Kinh Trập nhanh chóng tăng vọt.

Mục Kinh Trập bên này ra sức, Thiệu Bắc bên kia cùng mọi người quan hệ rất tốt, hơn nữa cô bé cũng không làm giáo viên thất vọng.

Dù không được đến tập nhiều như các bạn khác nhưng cô bé tiếp thu rất nhanh, tự tập ở nhà, hoàn toàn có thể tập theo và nhảy giỏi.

Bước tiếp theo là đi đến thành phố.

Quý Bất Vọng nghe nói rằng cô sẽ đến thành phố, liền nói rằng anh cũng sẽ đi.

Mục Kinh Trập không thể quản được anh, vì vậy cô chỉ nói: "Tôi phải chăm sóc năm đứa trẻ, sẽ không có thời gian để ý đến anh."

Quý Bất Vọng: "...Tôi biết."

Chú Lý đang lén nhìn: "..."

Lúc trước ông còn lo lắng là Mục Kinh Trập quấy rầy thiếu gia, thiếu gia cùng lão gia xích mích sẽ xảy ra chuyện gì.

Bây giờ nhìn lại, Mục Kinh Trập căn bản không quan tâm đến thiếu gia, thậm chí hình như còn có chút thấy phiền, cũng là thiếu gia theo đuổi người ta.

(Phần 1) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ